Hôm nay,  

Bản cáo trạng của Comey là lời cảnh báo cho các thẩm phán Tòa Tối cao. Trump nợ Comey ghế Tổng Thống 2016 khi Comey hại bà Clinton, và bây giờ trở mặt. Tương lai Trump có thể cũng sẽ trở mặt đối với các Thẩm phán Tối cao

27/09/202521:05:00(Xem: 1507)
blank 

Bản cáo trạng của Comey là lời cảnh báo cho các thẩm phán Tòa Tối cao. Trump nợ Comey ghế Tổng Thống 2016 khi Comey hại bà Clinton, và bây giờ trở mặt. Tương lai Trump có thể cũng sẽ trở mặt đối với các Thẩm phán Tối cao
 

Bài viết sau đây là của Ian Millhiser trên báo VOX ngày Thứ Sáu 26/9/2025 nhan đề "Comey’s indictment is a warning to the Supreme Court justices" (Bản cáo trạng của Comey là lời cảnh báo cho các thẩm phán Tòa án Tối cao). Ian Millhiser là Tiến sĩ Luật, từng là Thư ký cho Thẩm phán Eric L. Clay của Tòa kháng án khu vực 6, trước khi viết sách, xuất bản 2 tác phẩm về luật và trở thành biên tập viên chuyên về Hiến pháp cho VOX.

Khoảng hai thập niên trước, Thẩm phán Tối cao Antonin Scalia đã đi săn vịt với Phó Tổng thống khi đó là Dick Cheney. Chuyến đi này trở thành vấn đề vì Tòa án Tối cao đang xem xét một vụ kiện thách thức một số hành động chính thức của Cheney trong chính quyền Bush, và một bên trong vụ kiện đó đã yêu cầu Scalia từ chối tham gia vì mối quan hệ cá nhân của ông với phó tổng thống.

Theo ý kiến của ông khi từ chối yêu cầu này, Thẩm phán Tối cao Scalia lập luận rằng việc yêu cầu các thẩm phán "rời khỏi các vụ án liên quan đến hành động chính thức của bạn bè họ sẽ hoàn toàn vô hiệu hóa." Nhiều thẩm phán, Scalia giải thích, "đến Tòa án này chính xác vì họ là bạn của Tổng thống đương nhiệm hoặc các quan chức cấp cao khác", và ý kiến của ông đã mô tả một số ví dụ trong quá khứ về mối quan hệ thân thiết giữa các thẩm phán và tổng thống hoặc các thành viên cấp cao khác của nhánh hành pháp.

Bỏ qua câu hỏi liệu lập luận của Scalia chống lại việc từ chối tham gia có thuyết phục hay không, ý kiến của ông là một mô tả chính xác về văn hóa Washington tinh hoa. Số người được bổ nhiệm vào các vị trí cấp cao của tổng thống khá ít, và số đảng viên Cộng hòa đảm nhiệm những vai trò đó còn ít hơn nữa. Làm việc trong chính phủ đồng nghĩa với những cuộc họp bất tận, khi các cơ quan cạnh tranh giải quyết sự khác biệt và các phe phái chính trị cạnh tranh để giành vị trí. Đến khi một người vươn lên nắm giữ những chức vụ cao nhất — một thẩm phán hoặc người đứng đầu một cơ quan — họ có khả năng đã quen thuộc với các đồng nghiệp và bạn bè của mình, với nhiều người trong số họ.

Điều này đưa chúng ta đến quyết định gần đây của Trump trong việc truy tố hình sự cựu Giám đốc FBI James Comey – những cáo buộc yếu đến mức Tổng thống Donald Trump đã phải sa thải một công tố viên Hoa Kỳ và cài đặt một người trung thành để đảm bảo có một bản cáo trạng.

Mặc dù Tổng thống Dân chủ Barack Obama đã bổ nhiệm Comey làm Giám đốc FBI, chủ yếu vì Obama muốn tránh một cuộc chiến xác nhận khó khăn với các Thượng nghị sĩ Cộng hòa, nhưng Comey là người Cộng hòa trong phần lớn sự nghiệp của mình (mặc dù ông đã tuyên bố rời đảng trong nhiệm kỳ đầu tiên của Trump). Ông từng giữ chức Thứ trưởng Tư Pháp, vị trí số 2 tại Bộ Tư pháp, dưới thời Tổng thống Cộng hòa George W. Bush – và điều đó xảy ra sau khi Bush bổ nhiệm ông vào một vị trí danh giá là công tố viên liên bang hàng đầu tại Manhattan.

Trong nhiều công việc chính trị của mình, Comey rất có thể đã làm việc trực tiếp với ít nhất hai thẩm phán đương nhiệm. Nhiệm kỳ của ông với tư cách là Thứ trưởng Tư Pháp trùng lặp với nhiệm kỳ của Thẩm phán Tối cao Neil Gorsuch trong một vai trò cấp cao tại Bộ Tư pháp. Và Comey đã làm việc trong một cuộc điều tra của Thượng viện về vụ bê bối Whitewater những năm 1990s, đồng thời Thẩm phán Tối cao Brett Kavanaugh cũng làm việc trong cuộc điều tra của công tố viên độc lập Ken Starr về cùng vấn đề này.

Trong khi đó, vì những lý do mà Thẩm phán Tối cao Scalia đã trình bày trong ý kiến từ chối tham gia của mình, hầu hết các Thẩm phán Tối cao chắc chắn đều biết Comey. Ông là quan chức cấp cao trong hai chính quyền tổng thống và là một trong những luật sư hàng đầu của Đảng Cộng hòa ở Washington, DC. Comey được sinh ra từ cùng một khuôn mẫu với từng thẩm phán Cộng hòa.

Vì vậy, tôi hy vọng những điểm tương đồng này sẽ được các Thẩm phán Tối cao cân nhắc khi họ xem xét liệu có nên hạn chế những nỗ lực ngày càng tăng của Trump trong việc vũ khí hóa Bộ Tư pháp để chống lại các đối thủ chính trị của ông hay không. Trump không chỉ nhắm vào đảng Dân chủ, và ông cũng không chỉ nhắm vào những người có hoàn cảnh rất khác so với các Thẩm phán Tối cao. Trump hiện đang nhắm mục tiêu vào những người giống hệt các thẩm phán Cộng hòa. Và nếu họ không ngừng hành xử như những kẻ nịnh bợ chính quyền này và thực hiện các bước để kiềm chế Trump ngay bây giờ, thì chính các Thẩm phán Tối cao có thể là người [bị Trump hại] tiếp theo.

Trump gần như chắc chắn nợ nhiệm kỳ tổng thống của mình cho James Comey. Một trong những điều trớ trêu nhất trong việc Trump truy tố Comey là, nếu không có Comey, rất có khả năng Trump đã không trở thành tổng thống ngay từ đầu.


Khi Hillary Clinton trở thành ngoại trưởng vào năm 2009, việc nhà ngoại giao hàng đầu của quốc gia sử dụng tài khoản email cá nhân để giải quyết công việc chính phủ là điều phổ biến; cả hai người tiền nhiệm Cộng hòa của bà Clinton đều làm như vậy, và bà Clinton cũng theo thông lệ tương tự. Một quan chức cấp cao trong Bộ Ngoại giao của Clinton sau đó giải thích rằng bộ trưởng ngoại giao thường cần liên lạc nhanh chóng với các nhà ngoại giao cấp cao khác, và điều này là không thể nếu bà tuân thủ các quy tắc an ninh nghiêm ngặt điều chỉnh các thông tin liên lạc mật giữa các nhân viên chính phủ cấp dưới.

Tuy nhiên, quyết định của bà Clinton sử dụng tài khoản email cá nhân để giải quyết công việc kinh doanh lại trở thành câu chuyện lớn nhất trong chu kỳ bầu cử năm 2016, và mặc dù truyền thông cũng phải chịu trách nhiệm, nhưng James Comey là một trong những nguyên nhân chính.

Sau khi FBI kết luận rằng bà Clinton không nên bị truy tố vì sử dụng tài khoản email cá nhân, Comey, khi đó là giám đốc FBI, vẫn tổ chức một cuộc họp báo để gọi hành động của bà là "cực kỳ bất cẩn". Sau đó, chỉ vài ngày trước cuộc bầu cử năm 2016, ông lại biến email thành câu chuyện lớn nhất trong cả nước bằng cách gửi một bức thư bí ẩn đến Quốc hội, thông báo rằng FBI đang mở lại cuộc điều tra về bà Clinton. (Cuộc điều tra thứ hai đã nhanh chóng kết thúc.)

Những hành động này đã vi phạm các quy trình lâu đời của Bộ Tư pháp. Như cựu Thứ trưởng Tư pháp Jamie Gorelick và Larry Thompson đã viết vào thời điểm đó, Bộ Tư pháp "hoạt động theo các truyền thống lâu đời và được thiết lập vững chắc, hạn chế việc tiết lộ các cuộc điều tra đang diễn ra cho công chúng và thậm chí cả Quốc hội, đặc biệt là theo cách có thể bị coi là ảnh hưởng đến cuộc bầu cử". Comey đã vi phạm các quy tắc chống lại việc "tạo ra những ám chỉ không công bằng mà bên bị cáo không thể phản hồi một cách thích đáng".

Thật vậy, những chuẩn mực này không chỉ là một ý tưởng hay; chúng còn bắt nguồn từ Hiến pháp. Nếu Clinton bị buộc tội, bà đã được xét xử và được hưởng một quy trình chính thức để tìm kiếm sự minh oan. Nhưng khi Comey dùng uy tín của văn phòng mình để bôi nhọ bà, ông đã tước đi quyền được xét xử công bằng của bà. Bà không có cách nào để chính thức bác bỏ những cáo buộc của Comey chống lại bà.

Kết quả cuối cùng là, trong khi bà Clinton giành được gần 3 triệu phiếu bầu trên toàn quốc nhiều hơn Trump, bà lại thua sát nút ở các tiểu bang chủ chốt như Wisconsin, Michigan và Pennsylvania. Cuộc đua quá sít sao đến mức sự can thiệp của Comey chống lại Clinton có khả năng đã làm nghiêng cán cân. Nếu Comey tuân thủ các biện pháp bảo vệ của Bộ Tư pháp chống lại việc bôi nhọ những người chưa bị truy tố và can thiệp vào bầu cử, thì rất có thể Donald Trump ngày nay đã là một nhà phát triển bất động sản hết thời.

Bài học rõ ràng ở đây dành cho các Thẩm phán Tối cao Cộng hòa – và cho bất kỳ ai nghĩ rằng Trump có thể được xoa dịu.
Người ta có thể nghĩ rằng Trump sẽ mãi mãi biết ơn Comey vì đã trao cho ông chức tổng thống, dù ít nhiều. Thay vào đó, Trump mất niềm tin vào Comey sau khi FBI điều tra các mối liên hệ có thể có giữa chiến dịch tranh cử năm 2016 của Trump và chính phủ Nga vào năm 2017, và cuối cùng Trump đã sa thải Comey khỏi vị trí đứng đầu FBI.

Comey đã nằm trong danh sách kẻ thù của Trump kể từ đó. Chỉ mới tuần trước, Trump dường như đã vô tình đăng một chỉ thị cho Bộ trưởng Tư pháp Pam Bondi trên Truth Social, trang mạng xã hội của Trump. Lệnh này hướng dẫn Bondi nhắm mục tiêu vào Comey, Thượng nghị sĩ Adam Schiff (D-CA) và Bộ trưởng Tư pháp tiểu bang New York Letitia James.

Quyết định nhắm vào Comey của Trump cho thấy rõ hơn bao giờ hết rằng ông sẽ quay lưng với những người từng có lợi cho ông ngay khi ông nghĩ rằng họ đã giơ tay chống lại ông. Và ông Trump sẵn sàng sử dụng toàn bộ quyền lực của chính phủ Hoa Kỳ để chống lại những người đã làm ông ấy phật ý.

Tất cả những điều này chỉ là một cách dài dòng để nói rằng có lẽ các Thẩm phán Tối cao đảng Cộng hòa nên suy nghĩ kỹ trước khi tuyên bố vào tháng 7 năm 2024, trong phán quyết về quyền miễn trừ cho Trump của Tòa án, rằng Trump được miễn truy tố ngay cả khi ông ra lệnh cho Bộ Tư pháp nhắm mục tiêu vào ai đó "vì mục đích không đúng đắn". Các Thẩm phán Tối cao đảng Cộng hòa có thể phải chịu trách nhiệm không kém gì Trump trong việc cáo buộc Comey, giống như Comey phải chịu trách nhiệm cho toàn bộ nhiệm kỳ tổng thống của Trump.

Ít nhất là vào lúc này, Tòa án Tối cao vẫn chưa quá muộn để thay đổi hướng đi. Tòa án hiện đang thụ lý một số vụ án trong đó Trump tìm cách có quyền lực rộng lớn đối với chính sách tài khóa và tiền tệ của Hoa Kỳ. Các Thẩm phán Tối cao đảng Cộng hòa không cần phải trao nó cho ông ta. Họ cũng không cần phải hợp tác khi các vụ truy tố đối thủ chính trị của Trump lên Tòa án Tối cao.

Nhưng, nếu họ chịu hợp tác, họ sẽ không có lý do gì nếu Trump sau này đến tìm họ. Việc truy tố James Comey là một lời cảnh báo. Ngay cả những đảng viên Cộng hòa đã làm những điều phi thường để mang lại lợi ích cho Donald Trump cũng không miễn nhiễm với bản tính đầy thù hận của ông Trump.

Ý kiến bạn đọc
28/09/202509:38:02
Khách
Nếu Tối cao pháp viện không làm theo ý Trump, chắc chắn Trump sẽ tuyên bố "Giải tán Tối cao pháp viện vì bất cứ 1 lý do mơ hồ nào đó". Theo tôi nghĩ, TCPV cũng chẳng còn chọn lựa nào khác là đành chều Trump.

Ngoài ra, bất cứ tiểu bang nào phản đối, Trump sẽ chế tài hoặc đưa quân đội tới đàn áp. Chỉ còn mỗi cách là tìm cách truất phế Trump. Điều này phải cần sự đồng tình của cả hai Đảng, xem ra cũng nhiêu khê, vì Trump đã triệt tiêu những tiếng nói thẳng, thắn trung thực trong Đảng Cộng Hòa.
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bài viết này sẽ phân tích lời dạy của sách Trúc Lâm Tông Chỉ Nguyên Thanh về ý chỉ Thiền Tông: vùng vằng chống chọi với những cái được thấy và được nghe là chưa biết đạo. Sách Trúc Lâm Tông Chỉ Nguyên Thanh là một tác phẩm về Thiền Tông Việt Nam xuất bản lần đầu vào năm 1796. Tác phẩm này được in trong Ngô Thì Nhậm Toàn Tập - Tập V, ấn hành năm 2006 tại Hà Nội, do nhiều tác giả trong Viện Nghiên Cứu Hán Nôm biên dịch.
(WASHINGTON, ngày 1 tháng 7, Reuters) – Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump hôm thứ Ba đã hối thúc Hamas (lực lượng vũ trang được Iran hậu thuẫn) chấp thuận “đề nghị cuối cùng” về lệnh ngừng bắn 60 ngày với Israel tại Dải Gaza. Thỏa thuận này dự kiến sẽ được Qatar và Ai Cập chuyển đến Hamas thông qua các viên chức ngoại giao của họ.
(WASHINGTON, ngày 1 tháng 7, Reuters) – Hôm thứ Ba, Thượng Viện Hoa Kỳ dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng Hòa đã bỏ phiếu với tỷ số áp đảo để gỡ bỏ lệnh cấm các tiểu bang ban hành quy định về trí tuệ nhân tạo (AI) trong mười năm; luật này từng được đưa vào dự luật cắt giảm thuế và chi tiêu ngân sách của Tổng thống Trump.
Phân Ưu: Được tin bạn GIUSE NGUYỄN VĂN CHƯƠNG Sinh ngày 04 tháng 04 năm 1962 tại Bình Định Việt Nam. Đã từ trần vào ngày 19 tháng 6 năm 2025 tại San Diego California Hoa Kỳ. Hưởng thọ 63 tuổi
Phân Ưu: Nhận được tin buồn Ông NGUYỄN NGỌC TUYỀN, Pháp Danh QUANG MINH, sinh ngày 02 tháng 02, năm1932 tại Làng Hoành Lộ, huyện Giao Thủy, Tỉnh Nam Định, Bắc phần Việt Nam đã mệnh chung ngày 17 tháng 6, năm 2025, tai Santa Ana, California. Hưởng thọ 94 tuổi.
Xét vụ các bà bầu và hội dân quyền kiện về lệnh Trump nói trẻ em sẽ không tự động có quốc tịch khi sinh ra trên đất Mỹ nếu ba mẹ không phải công dân Mỹ, Thẩm phán Deborah Boardman ra hạn hôm nay Bộ Tư Pháp phải ghi văn bản về việc thực hành lệnh Trump thế nào thì tòa mới xử. - Bộ Tư pháp bắt đầu lập ưu tiên tước quốc tịch của người Mỹ nhập tịch khi họ bị truy tố về tội phạm
(WASHINGTON, ngày 30 tháng 6, Reuters) – Một công trình nghiên cứu vừa được công bố trên tạp chí The Lancet báo động rằng nếu Cơ Quan Phát Triển Quốc Tế Hoa Kỳ (U.S. Agency for International Development, USAID) tiếp tục bị cắt giảm ngân khoản, hoặc tệ hơn, bị giải thể, thế giới có thể sẽ có hơn 14 triệu người chết vào năm 2030.
(WASHINGTON, ngày 30 tháng 6, Reuters) – Một nhóm tin tặc tự xưng là “Robert”, bị tình nghi có liên hệ với Cộng hoà Hồi giáo Iran, vừa loan báo sẽ công bố thêm nhiều tài liệu lấy được từ hộp thư điện tử của các nhân vật thân cận với Tổng thống Donald Trump. Nhóm này từng gây xôn xao dư luận khi tung ra loạt tài liệu trước kỳ tổng tuyển cử Hoa Kỳ vào cuối năm 2024.
Dự luật One Big Beautiful Bill Act – hiện đang được phe Cộng Hòa xắn tay soạn thảo và cổ động – nếu được thông qua tuần này, sẽ bơm tiền khổng lồ cho các cơ quan công lực liên bang và hệ thống nhà tù, mở đường cho chiến dịch trục xuất chưa từng có và tham vọng quân sự hoá xã hội Mỹ dưới thời Tổng Thống Donald Trump
- Khi thuế xe hơi của Trump hiệu lực, người mua xe Mỹ có thể sẽ tốn thêm trung bình 1.760 đô/xe (tức là, người tiêu dùng chịu 80% gánh nặng thuế quan) - Dự luật ngân sách "bự và đẹp" Trump hy vọng Thượng Viện thông qua hôm nay, thứ Hai.
(Hồng Kông, ngày 29 tháng 6, Reuters) – Liên minh Dân chủ Xã hội (League of Social Democrats, LSD), tổ chức dân chủ cuối cùng còn hoạt động tại Hồng Kông, hôm Chủ nhật cho biết sẽ chính thức giải thể, vì “áp lực chính trị ghê gớm” dưới làn sóng trấn áp an ninh trong suốt 5 năm qua. Kể từ nay, thành phố do TQ kiểm soát sẽ không còn bất kỳ đại diện chính thức nào của phe đối lập dân chủ.
(SEVILLE, Tây Ban Nha, ngày 29 tháng 6, Reuters) – Giữa cái nắng gay gắt của miền nam Tây Ban Nha, hàng trăm người đã tuần hành qua thành phố Seville hôm Chủ Nhật, kêu gọi xóa nợ cho các quốc gia đang phát triển, thúc đẩy công bằng về trách nhiệm ứng phó với biến đổi khí hậu và đánh thuế giới siêu giàu. Hoạt động này diễn ra ngay trước khi hội nghị của Liên Hiệp Quốc (LHQ) về tài trợ phát triển chính thức bắt đầu.
- Tỷ phú Elon Musk lặp lại: Dự luật lớn & đẹp Cộng Hòa thông qua là điên khủng, phá hoại, tự sát chính trị - Quận Los Angeles: 1 xe kem bỏ hoang giữa phố khi đặc vụ ICE bắt người bán kem được khu phố yêu thương - Chấm dứt Quy chế Bảo vệ Tạm thời TPS, sẽ trục xuất 350.000 người Haiti ra khỏi Mỹ từ đầu tháng 9
Không ai ngờ nhà thơ này làm được các bài thơ kể chuyện về các Thiền sư Việt Nam trong thể thơ Đường luật, y hệt như khai mở lại một mạch nguồn thi ca sinh động. Những bài thơ của thầy, tinh luyện từng chữ, dịu dàng mang hơi thở Thiền Tông Việt Nam. Tôi đọc và kinh ngạc, như gặp lại một tri kỷ những năm rất xưa cũ, nhưng với một chân trời thi ca hoàn toàn mới. Nơi đó, riêng một mình Thầy Thích Chúc Hiền bước đi đơn độc, trong văn phong thanh thản, giữa những như dường gian nan trong từng chữ, từng ý đối, từng vần trau chuốt khó gieo, và trong từng âm vang Thiền ngữ. Tôi đọc và cảm nhận từng trang thơ đầy những tràn ngập hạnh phúc, hẳn nhiên là cho cả thi sĩ Thích Chúc Hiền và cho cả những độc giả khó tính như tôi. Từ thầy, tôi nhận ra rằng thơ Đường luật không hề cũ, chỉ là vì mình đã tránh né một lối đi rất khó khăn của thi ca.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.