Hôm nay,  

Diệt Tận Hai Thuỷ Thủ Còn Sống Sót, Hegseth Biến Nước Mỹ Thành Tội Phạm Chiến Tranh

20/12/202511:07:00(Xem: 1030)

blank

Dưới lăng kính của công pháp quốc tế, sự kiện này không còn là một cuộc "tranh cãi chính trị" hay "chiến dịch chống ma túy" mà là một bản cáo trạng về việc vi phạm hệ thống luật pháp mà nhân loại đã xây dựng từ sau Đệ Nhị Thế Chiến. (Minh họa: Việt Báo)

  

Diệt Tận Hai Thuỷ Thủ Còn Sống Sót, Hegseth Biến Nước Mỹ Thành Tội Phạm Chiến Tranh
 

Mai Phi Long
 

WASHINGTON, DC - Tại vùng biển Caribbean, vào ngày 2 Tháng Chín, một chiếc tàu dân sự bị tình nghi chở ma túy bị trúng hoả tiễn Mỹ. Điều khiến lương tri thế giới chấn động không phải là vụ nổ đầu tiên, mà là những gì diễn ra sau đó. 

Đó là vẫn còn hai người sống sót bám vào mảnh vỡ tàu, không vũ khí, không khả năng kháng cự nhưng sinh mạng của họ bị kết liễu bởi một hoả tiễn thứ nhì theo mệnh lệnh khai hoả được cho là xuất phát từ cấp cao nhất của Ngũ Giác Đài.

Các báo cáo điều tra từ Washington Post (WaPo) công bố ngày 28 tháng 11 năm 2025 hé lộ một mệnh lệnh rùng rợn từ Bộ Trưởng Quốc Phòng Pete Hegseth: "Giết sạch" (Kill everybody) và chuyện này ngay lập tức bị phía Mỹ bác bỏ.

Dưới lăng kính của công pháp quốc tế, sự kiện này không còn là một cuộc "tranh cãi chính trị" hay "chiến dịch chống ma túy" mà là một bản cáo trạng về việc vi phạm hệ thống luật pháp mà nhân loại đã xây dựng từ sau Đệ Nhị Thế Chiến.  

Đây là một trường hợp điển hình về việc quân đội và lãnh đạo chính trị vi phạm đồng thời nhiều hệ chuẩn mực căn bản nhất của công pháp quốc tế, bao gồm: Công Ước Geneva, Luật Nhân đạo Quốc tế (International Humanitarian Law – IHL),  Luật Nhân quyền Quốc tế (International Human Rights Law – IHRL), Luật Biển Quốc Tế (UNCLOS), Hiến Chương Liên Hiệp Quốc, và các nguyên tắc hình sự quốc tế (Rome Statute).
 

Các Luật Quốc Tế Về Việc Giết Người Trong Chiến Tranh

Nhiều luật quốc tế nhằm bảo vệ quyền sống trong chiến tranh được thiết lập từ hơn nửa thế kỷ qua phần lớn để ngăn chặn tái diễn những thảm sát như trong Thế Chiến II và chiến tranh Việt Nam.
 

1. Công Ước Geneva (Geneva Conventions)

Điều Khoản Chung Số 3 (Common Article 3) cấm tuyệt đối: Giết người bị thương- Giết người đầu hàng- Giết người rơi xuống nước- Giết người không còn khả năng chiến đấu (hors de combat).

Hai người bám vào tàu cháy ở Caribbean hoàn toàn thuộc diện này vì không có vũ khí, không tấn công đáp trả, và hoàn toàn không có khả năng gây nguy hiểm. Như vậy, họ được bảo vệ hoàn toàn theo Công Ước Geneva.

Việc cố ý giết họ là vi phạm trắng trợn luật pháp quốc tế.
 

2. Nghị Định Thư I (Protocol I) – Điều 40: Cấm ra lệnh Không Dung Thứ - No quarter

Điều 40 nêu rõ: “It is prohibited to order that there shall be no survivors, to threaten an adversary therewith or to conduct hostilities on this basis.”

Nghĩa là: Nghiêm cấm việc ra lệnh không được để lại bất kỳ người sống sót nào, đe dọa đối phương bằng mệnh lệnh đó hoặc tiến hành các hoạt động thù địch dựa trên nguyên tắc này.

Trong Luật Xung Đột Quân Sự (LOAC) và Luật Nhân Đạo Quốc tế (IHL), mệnh lệnh không để lại người sống sót (No quarter) là một tội ác chiến tranh nghiêm trọng. Các chuyên gia pháp lý khẳng định rằng, ngay cả trong chiến tranh, việc tuyên bố "không dung thứ" (no quarter) là hành vi bị cấm tuyệt đối tồn tại hơn một thế kỷ nay.

Việc Ngũ Giác Đài cố gắng biện minh bằng cụm từ "tấn công động năng" (kinetic strikes) nhằm vào "khủng bố ma túy" (narco-terrorists) không thể che đậy bản chất của hành vi tước đoạt mạng sống trái pháp luật.

Đây là vi phạm Tập Quán Quốc Tế (Customary International Law) được công nhận rộng rãi. Do đó Mỹ vẫn bị ràng buộc ngay cả khi chưa phê chuẩn Nghị Định Thư Bổ Sung Công Ước Geneva.
 

3. Công ước Quốc tế về Quyền Dân sự và Chính trị (ICCPR – Article 6)

Điều 6: “Không một ai bị tước quyền sống một cách tùy tiện.”

Hai người sống sót sau vụ tấn công: Không phải tội phạm bị kết án- Không đe dọa ai- Không được thông báo quyền của họ- Không được xét xử.

Việc giết họ đồng nghĩa với tước đoạt quyền sống tùy tiện, như thế là trái luật.

Mỹ bị ràng buộc pháp lý vì Washington đã phê chuẩn ICCPR năm 1992.
 

4. Hiến Chương Liên Hiệp Quốc (UN Charter – Article 2(4))

Điều 2(4) cấm: “Đe dọa hoặc sử dụng vũ lực chống lại toàn vẹn lãnh thổ hoặc độc lập chính trị của bất kỳ quốc gia nào.”

Phóng hỏa tiễn vào tàu mang cờ nước khác đồng nghĩa việc sử dụng vũ lực trên lãnh thổ quốc gia đó. Nghi ngờ buôn ma túy không phải lý do hợp pháp để phóng hỏa tiễn tiêu diệt.

Vào thời điểm tấn công lực lượng quân sự Mỹ không nằm trong trạng thái tự vệ và việc tấn công tiêu diệt con tàu không hề có nghị quyết của Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc.

Như vậy phía Mỹ đã vi phạm Hiến Chương Liên Hiệp Quốc, Điều 2(4).
 

5. UNCLOS – Luật Biển Quốc Tế (Article 92)

Điều 92: “Tàu trên biển cả chỉ chịu quyền tài phán của quốc gia mang cờ.”

Tàu dân sự thuộc quyền tài phán của quốc gia mang cờ. 

Mỹ không thể tấn công, trừ khi bị tấn công phải tự vệ trước mối đe dọa hiện hữu hoặc được Hội Đồng Bảo An cho phép.

Trong vụ Mỹ tấn công tiêu diệt chiếc tàu đang được đề cập, không hề thoả mãn các điều kiện mà luật cho phép.

Tàu dân sự bị Mỹ tiêu diệt hôm 2 Tháng Chín: Không phải tàu chiến - Không phải cướp biển - Không tấn công lực lượng Mỹ. 

Do đó, Mỹ không có quyền tấn công bằng quân sự.
 

6. Tội ác chiến tranh theo Rome Statute (Nguyên Tắc Hình Sự Quốc Tế)

- Điều 8(2)(c): Cấm bất kỳ hành vi chống lại những người không tích cực tham gia chiến sự, kể cả thành viên của các lực lượng quân sự đã hạ vũ khí và những người không thể chiến đấu do đau yếu, thương tích, cầm tù.

- Điều 8(2)(b)(xii): Cấm ra lệnh giết sạch.
 

Không Có Chiến Tranh, Không Có Tự Vệ – Đây Là Giết Người Trên Biển

Điểm then chốt trong phân tích của các nhà luật quốc tế là Mỹ hiện không ở trong một cuộc chiến tranh có tuyên chiến với bất kỳ quốc gia hoặc lực lượng vũ trang nào mà chiếc tàu này mang cờ hiệu.

Vì Mỹ không trong tình trạng chiến tranh nên không thể viện dẫn “luật chiến tranh”. 

Chiếc tàu không hề tấn công lực lượng Mỹ nên không thể viện dẫn lý do tự vệ “self-defense”.

Do đó, hành động tấn công bằng hỏa tiễn, lại giết thêm người sống sót, bị đánh giá là hành động giết người tùy tiện, không khác gì các vụ vi phạm tàn sát nghiêm trọng trong lịch sử.
 

Nguyên tắc Phân biệt và Mục tiêu Quân sự (Distinction & Military Objective) 

Các tuyên bố phía chính phủ Trump chỉ nói con tàu trên chở ma túy (dù không hề trưng bằng chứng) tuy nhiên cần xác định rõ rằng đó không phải là mối đe dọa quân sự với lực lượng Mỹ. Điều 52(2) của Nghị định thư I quy định:

- Mục tiêu quân sự phải là những đối tượng đóng góp thuần túy và hiệu quả vào hành động quân sự.

Việc buôn bán ma túy (Narco-trafficking) đơn thuần là tội phạm hình sự, không biến con tàu thành mục tiêu quân sự trừ khi số tiền đó được dùng trực tiếp để tài trợ ngay lập tức cho một hoạt động thù địch cụ thể. Việc phá hủy tàu dân sự chỉ vì nghi ngờ ma túy là vi phạm nguyên tắc phân biệt.
 

Ai Chịu Trách Nhiệm?

- Theo Điều 28 (Rome Statute) – Trách nhiệm chỉ huy (Command Responsibility)

Các điều trên áp dụng cho: Bộ Trưởng Hegseth – người ra lệnh/ Đô Đốc Bradley – người thi hành lệnh/ Tổng Thống Trump – tổng tư lệnh quân đội

- Pete Hegseth – Người bị cáo buộc ra lệnh “giết sạch”

Ông Hegseth bị tố cáo là đã trực tiếp ra lệnh bằng lời. Nếu sự việc được xác nhận, ông phải chịu trách nhiệm về tội ác chiến tranh ra lệnh giết sạch “no quarter”, giết người không còn khả năng chiến đấu và sử dụng vũ lực trái luật quốc tế.

Giữa cơn bão chỉ trích, Bộ Trưởng Pete Hegseth chọn cách đóng sập cánh cửa minh bạch. Vào Thứ Ba vừa qua, ông chính thức tuyên bố Bộ Quốc Phòng sẽ không công bố toàn bộ video không cắt xén của vụ tấn công cho công chúng, viện dẫn lý do đây là tài liệu "Tối mật" (Top Secret).

Quyết định này của ông Hegseth, người từng tuyên bố "chỉ thị tấn công là hợp pháp,"chẳng khác gì là nỗ lực tuyệt vọng nhằm che giấu khoảnh khắc tàn độc: Hình ảnh hai con người tuyệt vọng vẫy tay cầu cứu trước khi bị xóa sổ bởi hoả lực Mỹ. 
 

- Đô đốc Frank “Mitch” Bradley – Người trực tiếp thi hành

Trong phiên điều trần kín mới đây trước Quốc Hội, Đô đốc Frank "Mitch" Bradley, người trực tiếp chỉ huy cuộc hành quân, phủ nhận việc nhận một mệnh lệnh cụ thể "giết sạch" (kill everybody) từ Bộ Trưởng Hegseth, trái ngược với các báo cáo điều tra ban đầu. 

Đô Đốc Bradley thừa nhận đã ra lệnh thực hiện đợt tấn công thứ hai, lập luận rằng hai người sống sót vẫn là "mối đe dọa" vì họ có thể ra hiệu cho các tàu buôn lậu khác hoặc thu hồi hàng hóa. 

Lập luận này ngay lập tức vấp phải sự phản đối dữ dội từ giới luật gia quốc tế đó là làm thế nào hai người đàn ông không vũ khí, không thiết bị liên lạc, đang vật lộn giữa biển khơi (tình trạng hors de combat) lại có thể cấu thành một mối đe dọa quân sự đòi hỏi phải tiêu diệt bằng hỏa lực hạng nặng?

Theo các nguyên tắc từ Tòa Án Nuremberg: “Tuân theo lệnh cấp trên không được miễn tội nếu mệnh lệnh rõ ràng bất hợp pháp.” Đô Đốc Bradley ra lệnh phóng hỏa tiễn lần hai dù biết hai người sống sót không tạo nguy hiểm, như vậy, ông phải chịu trách nhiệm hình sự độc lập.
 

- Tổng Thống Trump – Tổng Tư Lệnh Quân Đội Mỹ

Về luật quốc tế, trách nhiệm vai trò chỉ huy yêu cầu tổng tư lệnh phải ngăn chặn vi phạm- điều tra khi có dấu hiệu vi phạm - công bố sự thật - trừng phạt người phạm tội. 

Tuy nhiên, trong vụ này, Tổng Thống Trump chỉ công bố video tấn công đầu tiên, không công bố phần giết hai người sống sót, không ra lệnh điều tra và lại ca ngợi cuộc hành quân.

Đây có thể được xem là dấu hiệu của hành động “willful blindness” (cố ý làm ngơ), hoặc “tacit approval” (ngầm chấp thuận).

Như vậy, ông Trump với vai trò tổng tư lệnh có thể bị xem là phải chịu trách nhiệm chỉ huy theo luật quốc tế.
 

Vì Sao Vụ Này Nghiêm Trọng?

Vụ tấn công ngày 2 Tháng Chín không chỉ là một cuộc hành quân thông thường mà còn có thể là: Một trong những vụ vi phạm luật chiến tranh rõ ràng nhất của quân đội Mỹ trong thế kỷ 21.

Đây là một tiền lệ nguy hiểm, sau này bất kỳ chính phủ nào cũng có thể triển khai lực lượng đặc nhiệm - phóng hỏa tiễn vào tàu dân sự - giết người sống sót mà không thông qua Quốc Hội, không qua Liên Hiệp Quốc, và xem đó là hành động hợp pháp.

Hãy hình dung cảnh Trung Quốc tiêu diệt tàu cá và ngư dân ở Biển Đông rồi la toáng họ chuyên chở ma tuý.  

 



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Gắn một con chip vào trong não để chuyển suy nghĩ thành lệnh điều khiển máy tính nghe như truyện khoa học viễn tưởng – nhưng với Noland Arbaugh, đó lại là sự thật. Tháng 1 năm 2024, đúng tám năm sau vụ tai nạn khiến anh bị liệt từ vai trở xuống, Noland (30 tuổi) trở thành người đầu tiên được cấy thiết bị này bởi Neuralink, công ty công nghệ thần kinh do tỷ phú Elon Musk sáng lập.
Theo Seth Berkley, cựu giám đốc Gavi (2011-2023), kế hoạch cắt tài trợ cho các chương trình tiêm chủng toàn cầu của Trump có thể khiến Hoa Kỳ tự chuốc lấy hiểm họa về y tế và kinh tế. Những mối đe dọa lớn nhất đối với an ninh y tế của người dân Hoa Kỳ hiện nay là gì? Có không ít mối nguy đang rình rập chúng ta: cúm gia cầm không chỉ lây lan ở chim và gia súc mà còn ở hơn 50 loài động vật hữu nhũ khác; bệnh sởi đang bùng phát trở lại ở nhiều quốc gia; COVID-19 vẫn tiếp tục hoành hành và có thể biến đổi thành chủng nguy hiểm hơn; Uganda vẫn đang chật vật với dịch Ebola, còn Mpox đã có mặt ở 127 quốc gia.
Dưới đây là hai câu chuyện tình cảm thầm kín, hồn nhiên, trong trắng có thật 100%, chưa hề lấm vết bụi trần trong tuổi hồn nhiên thanh xuân đôi tám, đã xảy ra cách đây hơn nửa thế kỷ tại quê hương yếu dấu Việt Nam của chúng ta. Đó là 2 câu chuyện tình cảm của 2 chàng nhạc sĩ thư sinh tài tử trong thời hàn vi, thân thiết với nhau như hai anh em ruột thịt sống trong một nhà, đánh đàn trong cùng một ban nhạc vào những ngày lễ nghỉ cuối tuần.
Peter Baum (CEO của Baum Essex bản doanh ở New York) đã chuyển các nhà máy từ TQ vào VN, Ấn Độ, Campuchia từ 2019: Bây giờ Trump làm suy thoái toàn cầu và làm hãng Mỹ sập tiệm - Báo WSJ: Thuế quan của Trump sẽ là lợi nhuận cho ngành vận động hành lang: các nước sẽ móc nối với gia đình Trump xin gặp, thương thuyết xin giảm thuế - Các công ty cung cấp phụ tùng xe từ TQ nói: dân Mỹ phải gánh chịu mức thuế quan của Trump, vì các hãng này sẽ không vào Mỹ mở xưởng
Trái với các thông tin sai lệch lan truyền trên mạng xã hội, người nhập cư không có giấy tờ vẫn có thể – và thực tế – có đóng thuế tại Hoa Kỳ thông qua mã số nhận dạng người nộp thuế (TIN) do Sở Thuế vụ liên bang (IRS) cấp. Một bài đăng trên mạng đặt nghi vấn: “Có người nói rằng công nhân không giấy tờ vẫn đóng thuế? Và vì vậy họ nên được ở lại? Làm sao bạn có thể đóng thuế nếu bạn không được phép làm việc tại Hoa Kỳ? Thật vô lý!”
(WASHINGTON, ngày 2 tháng 4, Reuters) – Tổng Thống Donald Trump tuyên bố sẽ áp mức thuế cơ bản 10% lên toàn bộ hàng hóa nhập cảng vào Hoa Kỳ, đồng thời ban hành các mức thuế cao hơn đối với khoảng 60 quốc gia khác, bao gồm cả những đối tác mậu dịch hàng đầu của Mỹ. Hành động này khiến xung đột thương mại càng leo thang căng thẳng, thị trường tài chánh toàn cầu lao đao và các đồng minh thân cận của Mỹ không khỏi hoang mang, lo lắng.
Ngày tàn xuân thuở xưa ấy, cách nay đã 50 năm. Một cuộc đổi mới dẫn đến loạn lạc xã hội, ly tán gia đình. Máu tiếp tục đổ sau chiến tranh. Lệ nóng trào tuôn, hòa thêm vị mặn trên đại dương thống khổ. Hàng trăm nghìn gia đình bị đẩy lên những vùng ma thiêng nước độc để canh tác mưu sinh lập đời mới.
- Cộng Hòa kinh hoàng: Ứng cử viên Susan Crawford (đảng Dân chủ ủng hộ) được bầu vào Tòa Tối cao Wisconsin - Florida: Cộng Hòa thắng 2 ghế Dân Biểu liên bang - Elon Musk xù tiền cử tri Pennsylvania, bị kiện
(LONDON, ngày 2 tháng 4, Reuters) – Bắt đầu từ thứ Tư, ngày 2 tháng 4 năm 2025, du khách đến từ các quốc gia Âu Châu sẽ phải xin giấy phép du lịch điện tử trước khi đặt chân đến Anh. Đây là một phần trong chính sách mới nhằm siết chặt an ninh nhập cư. Chính phủ Anh đang học theo mô hình của nhiều quốc gia khác bằng cách duyệt xét và sàng lọc du khách ngay từ khâu chuẩn bị hành trình.
Chiều tối thứ Ba 1/4, cuộc đua vào Toà Tối Cao Wisconsin đã có kết quả. Người chiến thắng là Chánh án Susan Crawford – người mà Elon Musk đã chi hàng triệu đô-la để tặng cử tri nào bỏ phiếu chống lại bà. Chánh án Crawford đã giành được nhiệm kỳ 10 năm tại Tòa Tối Cao trước đối thủ Brad Schimel, chánh án Waukesha County và cựu tổng chưởng lý đảng Cộng hòa. Đây là cuộc bầu cử ở tiểu bang chiến trường lớn đầu tiên trong nhiệm kỳ thứ hai của Donald Trump. Theo nhận định của NBC News, cuộc bầu cử phi đảng phái này đã thu hút sự chú ý của toàn quốc và trở thành cuộc đua vào Tòa Tối Cao tiểu bang tốn kém nhất trong lịch sử Hoa Kỳ. Thẩm phán Susan Crawford đã giành chiến thắng trong cuộc bầu cử vào Tòa án Tối cao Wisconsin với tỷ lệ 55,7% so với 44,3% của đối thủ bảo thủ Brad Schimel. Chiến thắng này giúp duy trì thế đa số 4-3 trong tòa án cao nhất của bang. Cuộc bầu cử này được chú ý vì sự tài trợ mạnh mẽ từ Elon Musk, người đã đóng góp hơn 25 triệu đô cho chiến dịch của Schimel. ​
(HOA KỲ, ngày 1 tháng 4, Reuters) – Theo dữ liệu ban đầu do chính phủ Hoa Kỳ công bố, số người bị bắt giữ khi vượt biên trái phép từ biên giới Hoa Kỳ - Mexico trong tháng 3 vừa qua đã giảm xuống mức thấp kỷ lục.
- Nhật có thể chết 300.000 người, mất tới 1,81 nghìn tỷ đô nếu động đất lớn 8 hay 9 độ được dự đoán 80% sẽ xảy ra đáy Nankai. - Larry Fink (CEO công ty BlackRock, quỹ đầu tư 11 nghìn tỷ đô): chủ nghĩa bảo hộ đã quay trở lại mạnh mẽ, ai cũng lo về kinh tế
(HOA KỲ, ngày 31 tháng 3, Reuters) – Một tòa án liên bang vừa ra lệnh ngăn chặn việc sa thải 19 nhân viên tình báo từng được phân công làm việc trong các chương trình về DEIA, vốn đã bị Trump ra lệnh xóa bỏ.
(WASHINGTON, ngày 31 tháng 3, Reuters) – Chính phủ Hoa Kỳ vừa công bố các biện pháp trừng phạt nhằm vào sáu viên chức cao cấp của TQ và Hồng Kông, với cáo buộc họ có hành vi “đàn áp liên quốc gia” và làm suy yếu quyền tự trị của Hồng Kông. Đây được xem là một trong những biện pháp đầu tiên của chính quyền Trump trong nhiệm kỳ mới nhằm trừng phạt TQ vì đàn áp các nhà hoạt động dân chủ tại đặc khu này.
Phán quyết buộc chính phủ liên bang của Trump phải đảo ngược quyết định đóng cửa cơ quan VOA và các đài phát thanh khác có chương trình tin tức với khán giả ở những nơi như Trung Quốc, Việt Nam, và Cuba. Đài phát thanh này cung cấp tin tức bằng gần 50 ngôn ngữ và có lượng khán giả hơn 350 triệu người mỗi tuần, bao gồm những nước không có tự do báo chí.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.