Và Đi, Và Đi, Dù Chiều Khép Cửa (*)

06/12/201900:39:00(Xem: 1968)
va di va di

Đinh trường chinh

thôi không cần gõ cửa nữa
không cần nữa đâu
căn nhà gần chợ Tàu
ở San Francisco
người trọ già thế gian đã đi rồi
lên chuyến tàu cùng trăng sớm
mang trên tay những chùm sao khuya.

vũ trụ quá lớn hay bé nhỏ
trong căn phòng đầy màu và chữ
người hoạ sĩ nhai rạo thời gian mình
những nét vẽ phóng mòn
lên bức tường im lặng.

như chúng ta cần im lặng để thở
như chúng ta cần tự do để sống
mỗi chúng ta, mỗi vì sao lẻ loi
chúng ta
“những người khóc lệ không rơi ngoài tim mình”(**)

khi tôi khuấy tan những cụm mây sớm mai
trong tách trà
giấc mơ còn vị buồn trên lưỡi
thì người họa sĩ vừa “khép cửa” vào “giấc ngủ” mình (***)
tôi nói thật khẽ với bức tường kia:
không cần phải gõ cửa
một lần nào
một lần nào
nữa đâu ...

- đtc. sớm 25.11.2019
(*) thơ Duy Thanh 1957
(**) thơ Thanh Tâm Tuyền
(***) “khép cửa”, “giấc ngủ”: tựa đề hai truyện ngắn Duy Thanh - ông cực kỳ mới và sáng tạo trong lĩnh vực truyện ngắn.

photo: phóng bút DT

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thưa các đấng thi hào, quý vị có hiểu nghe đọc thơ dở quả là sự xúc phạm đến trí tuệ và thính giác? Whiskey 18 tuổi cũng có lúc chua như cứt mèo! Nàng thơ ơi, người ta nói em đã qua đời bên Pháp, sao còn hiện hồn về giữa bàn nhậu tối nay!
chẳng muốn ăn. | đồ ăn như giấy bìa, | nuốt vô muốn ói, | bịnh càng thêm bịnh.
sắc màu huyễn ảo như áo em trong mơ | xuân hạ vu vơ | buổi sáng bận lòng thiếu chữ bài thơ
Những hệ lụy cuộc đời | Có khi là hạnh phúc | Mỗi một phút gọi mời | Đau thương và ngã gục
Như thế là qua những ngày tròn 50 năm sau ngày ba mươi tháng tư của năm 1975. Tôi nghiệm ra một điều rằng, đó là những con số rất ít người quên, và rất nhiều người sử dụng các con số trong nhóm 30/4/1975 để dùng trong tên (username) và mật khẩu (password) trong các ứng dụng tin học. Thêm nữa, bạn sẽ thấy rằng những con số này khi viết thành số và khi viết thành chữ sẽ cho bạn các cảm xúc khác nhau. Trời ạ, khó quên tới như vậy sao.
tôi rị mọ lục lọi trí nhớ | chỉ còn năm ba mảng vớ vẩn bâng quơ | ai thương hại quăng vào tôi | và tôi không kịp né
Tôi quay đi | những đứa bé còm cõi ngày mai sẽ ra sao | có thở hơi cuối cùng trong vòng tay bê bết căm hờn và nước mắt | có để lại anh trai nghiến răng thể thốt | một ngày lớn khôn trả truyền kiếp hận này