phác thảo nàng

16/02/202116:14:00(Xem: 4304)
thieunuvabosen
Tranh sơn dầu Nguyễn Trung



[những vi trần chính chẳng phải những vi trần, 

đó gọi là những vi trần.   ̶ ̶ ̶  kinh kim cang]

 

 

tự thân nàng là một bài thơ

chớp  ̶ ̶ ̶  ngắn, gọn, chơi vơi

hoang mang giữa hai cõi

 

 ̶ ̶ ̶  ấu trùng sâu trong cuộc hóa thân làm bướm

một sáng cây liễu rủ trước sân tươm từng giọt

từng giọt sương mai lả chả trên tóc trên trán

 

hai má man mác ửng hồng buổi hừng đông

nhẹ nhàng nàng chấp cánh bay về phía mặt trời

lãng đãng ngút ngàn trên nền mây ám khói

 

rồi mất hút trong cuộc thử nghiệm xã hội thô bạo

khi cô giáo mất việc ngồi vỉa hè bán chuối chiên

lũ học trò con gái đi ngang cúi gằm mặt khóc  

 

còn đâu những quyển sách thao thức mộng mơ

còn đâu trăng và sao và mây trắng ngẩn ngơ

tiếng cười đùa rộn rã thời mới lớn tan vào vô vọng

 

khi hít thở ngọn gió nóng khô nứt vỡ đất cằn trần trụi

sâu bọ lột xác đêm dài trằn trọc dối trá thiên đường

có bao nhiêu sắc màu mồ hôi, nước mắt và máu?

 

có bao nhiêu dị bản của cuộc đỏ đen thời mạt vận?

bao nhiêu héo úa trên bàn tay xơ xác buổi dậy thì

văng vẳng tiếng chim xiêu dạt ngày lại ngày qua

 

bi kịch đau đáu một thời không quên

nàng tự thân là một bài thơ

chớp  ̶ ̶ ̶  một bài thơ chưa trọn.

 

Quảng Tánh Trần Cầm 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tôi thổi bài ca vào không trung, | tiếng hát vang xa tận nơi nào ở thế gian, tôi không rõ | bởi làm gì có cặp mắt nào đủ tinh thông trên cao | xuyên thấu mọi nỗi niềm khúc ca tôi bày tỏ
bên này bờ, chim vạc ăn đêm | đứng im lim nghe dòng sông thủ thỉ | những đợt sóng có thể cắt và làm bầm dập nằm cong lưng như đang chờ giấc ngủ | bình yên, bình yên, bình yên dài và rộng
sự phi lý của những nhóm người | trong dãy nhà san sát này | như lỗ chân lông trên da | trong khoảng không đau thương của không gian trên mặt đất
những thèm khát như thơ | nẩy lên từ mặt đất | có khi hoang vu | có khi trù phú | như dung nhan dưới cơn mưa chiều
Thành phố sôi sục dày đặc tiếng kêu và ánh sáng kiêu hãnh | Tràn ngập mí mắt | Những giọt nước mắt chảy thành dòng của dân số khốn khổ
Dương cầm vẳng một dạ thưa | Sương thu miên viễn nhẹ qua hồng trần
Mắt cay mùi nhựa tóc | Thập ác trên nóc thờ chú giải kinh
Kiếp sau nếu người sinh làm núi | Ta sẽ làm mây trôi quẩn quanh | Nếu người sinh ra làm ngọn suối | Ta hóa sinh tảng đá chung tình
Hát ốm như que | Như củi tung tóe | Tôi nhen chút than hồng | Hát cho những cái bát mẻ