Saigon Tôi Ơi

04/08/202111:55:19(Xem: 4710)
Saigon
Sài Gòn - Đinh Trường Chinh



 

Saigon bây giờ đêm ngày giới nghiêm

Saigon giẫy chết, saigon im lìm

Saigon ban đêm không đèn điện sáng

Saigon ban ngày không họp chợ đông

 

Saigon bây giờ cửa đóng then gài

Không được ra ngoài, không được hẹn ai

Gặp không bắt tay, không lời chào hỏi

Saigon bây giờ sống đếm từng ngày

 

Saigon mẹ tôi không miếng trầu tươi

Không miếng vôi nồng, môi miệng biếng cười

Mẹ ngồi lặng nghe từng con số tới

Số cứ tăng dần, mắt Mẹ lệ rơi

 

Saigon cha tôi không cà phê sáng

Không bạn không bè không chuyện râm ran

Một góc cha ngồi im nghe tin dữ

Hết người này chết lại đến người kia

 

Saigon bạn tôi mỗi ngày đón tin

Con số người nhiễm bệnh covid

Bạn mừng khi nghe tin bệnh đang giảm

Mắt bạn lệ nhoè khi bệnh tăng lên

 

Saigon em tôi không thể đến trường

Tuổi thơ hồn nhiên bị nhốt trong nhà

Đôi mắt mở to nhìn đêm đen đến

Em học chịu đựng từ mẹ, từ bà

 

Saigon có người nhung lụa phủ phê

Bước xuống xe hơi có lọng phủ che

Một bước chân đi có người tiếp đón

Người không thấy đời đau khổ bên kia

  

Saigon nhiều người đói khát từng ngày

Lê tấm thân còm bán vặt đó đây

Gom không đủ tiền mua từng lon gạo

Ngày lại qua ngày, cuộc sống lất lây

 

Saigon dân tôi nằm nhà chết đói

Oằn mình chịu đựng cơn đói hoành hành

Saigon dân tôi có miệng không nói

Bởi có ai nghe người không chiếu manh

 

Saigon tôi ơi, Saigon tôi ơi

Saigon địa ngục, Saigon tả tơi

Tôi gởi Saigon niềm thương nỗi nhớ

Tôi gởi Saigon mong mỏi xa vời

 

Saigon tôi ơi, Saigon tôi ơi.

 

Trịnh gia Mỹ

1 tháng 8 năm 2021

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
núi cao | núi cao | núi cao | người trên chỏm núi chờ | lao | xuống trần
Đó là về bàn chân. Đó là cách đặt xuống./ Đó là về cách bàn chân uống sương trên cỏ./ Đó là nhịp điệu. Bước đi. Đó là bước đi nghi ngại. / Đi trong tỉnh thức. / Đó là ác mộng giữa hai bờ sinh diệt. Đó là trống rỗng. Buông bỏ. / Đó là về bàn chân tự mình giải thoát. Đó là ý thức tự mình bước đi. / Mỗi ngày khi tôi đặt chân lên trái đất, cùng với mặt trời. / Tôi nghĩ đến người khác. / Tôi không biết người khác sống ra sao. /Mỗi ngày bắt đầu từng bước./ Tôi đi. / Từng bước. /Bạn phải bắt đầu từng bước nhỏ.
Buổi sáng ảm đạm hôm đó | Nơi anh chạm vào em không | Bằng cơ thể mà bằng ngôn ngữ | Một cái cây, và chỉ một cái cây | “Chúng ta hạnh phúc và bất hạnh | Hơn bất cứ ai trên cõi đời”
Hôm nay, ngày 24 tháng 2, 2025, đúng 3 năm kể từ ngày nước Nga của Putin tấn công xâm lược Ukraine, Hoa Kỳ dưới sự lãnh đạo của tổng thống Trump chính thức đứng về cùng phía với Putin và các nước phi dân chủ như Bắc Triều Tiên, Belarus và Sudan bỏ phiếu chống lại nghị quyết của Liên Hiệp Quốc lên án cuộc xâm lược Ukraine của Nga. Hội đồng Liên hiệp quốc cùng ngày đã từ chối phê chuẩn một nghị quyết do Hoa Kỳ hậu thuẫn, kêu gọi chấm dứt chiến tranh mà không đề cập đến hành động xâm lược của Moscow. Thay vào đó, họ đã phê chuẩn một nghị quyết của Ukraine do châu Âu hậu thuẫn, yêu cầu Nga ngay lập tức rút quân, điều mà chính quyền Trump phản đối.
Qua khu rừng lau nhớ ông Doãn* | Rất xưa. ôm cả chiến khu về | Cọng gió lum khum đồi kẻ bạc | Trời buồn mây lão dưới chân đê
Thơ của hai nhà thơ Nguyễn Hàn Chung và Quảng Tánh Trần Cầm
không phải tại áo cũ | mà tại tôi không còn mới nữa | để mặc những chiếc áo thanh xuân
Có thể tình yêu của bạn mang một dáng hình mà người khác không nhận ra, nhưng chỉ có bạn nhận ra.