Những Con Bài

02/02/202220:08:00(Xem: 1799)

minh hoa truyen DuongNghiemMaua-1
Minh họa: Đinh Cường

 


ván bài thượng đế chia rất vội

cuộc chơi, trong lượng trời đất chưa tới nửa giây

 

trên bàn tay Eve

những con bài hát và nhảy múa khi máu Abel nhuộm

khi Cain lang thang trên đất đá nghịch thù

 

dấu ấn của Cain còn trên trán em

em trai theo cha bắt cá trên bãi bùn nước lợ

đất thập thò kéo bàn chân đó

em cười

con dao cứa: nụ cười

 

tôi giơ tay gọi trận mưa  

gọi dòng sông cuồn cuộn dâng. gọi nước ào ào đổ vào con lạch nhỏ. vào bãi bùn mặn chát mồ hôi. gọi em đứng thẳng lên. đỉnh núi. biển chạm trời

nhưng trái tim tôi không quyền phép bàn tay tôi bất lực

trán còn in dấu ấn

những con bài giương mắt nhìn em

 

và em, em gái lớn lên trên mảnh đất còi

ngày mẹ cha đem em vào đời những con bài xám đã thì thầm lời rủa sả

đóa hoa không màu. dòng nước ngọt không bao giờ tới. lời thở than rời rã

mầm hờn ghen trong Cain nằm đâu đó

 

tôi xòe bàn tay gọi màu vàng

gọi màu cam màu đỏ của ráng chiều. gọi màu xanh của mây trưa. ôm hôn những cánh mỏng phía trên đầu gió

nhưng trái tim tôi không quyền phép bàn tay tôi quá nhỏ

đóa hoa không màu

những con bài giương mắt nhìn em

 

bùn và mảnh đất còi lặng yên

thượng đế lặng yên

 

trong lượng đất trời cuộc chơi rất ngắn

có những con bài không được chia: trên trán Cain dấu ấn

em gái em trai, đưa tay ra cầm chúng

những con bài hình trái tim đấy quyền phép đợi em

 

kc Nguyễn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
điện thoại di động reo / chuông gió reo / thanh âm chất chồng ngổn ngang / khép cửa nhốt ráng chiều / nằm yên cô đọng từng khoảnh khắc...
Thơ của hai thi sĩ Nguyễn Hàn Chung & Trần Hạ Vi...
Thơ của các thi sĩ Huỳnh Liễu Ngạn, Trần Hạ Vi, Thy An, Ben Oh
chỉ là trò đố chữ em có biết thế nào khi em là người hành khách duy nhất nếu đó là nơi xa hơn nơi tôi xin em đừng đi.
cùng em lập địa hoang đàng | từ phơi mở với tình tang | rập rờn | bóng nắng chiều | thổi | cô đơn | vào trong lục tía | hồng ngôn cực tình
Thơ của Nguyễn-hòa-Trước, Quảng Tánh Trần Cầm, Trần Hoàng Vy, Hoàng Thị Bích Hà, Trần Yên Hòa...
Những tương phản | chiều sâu và bề mặt | hai bên của đồng tiền không nhìn thấy nhau, là một nhưng xa lạ | Cháy lên hay tan vào đất | lá đơn sơ chỉ có hai chọn lựa
Ghi lên đá một thuở áo sờn vai / Vác thập ác quảy tiêu điều âm vọng / Nợ máu xương, nợ người lận đận / Của một thời vàng tím trẻ trai...
Nhà phê bình văn học Trung Quốc đời nhà Thanh, Viên Mai, có nói, “Làm người không nên có cái tôi, nhưng làm thơ thì không thể không có cái tôi”. Thi hào Tagore cho rằng, “Cũng như nụ cười và nước mắt, thực chất của thơ là phản ảnh một cái gì đó hoàn thiện từ bên trong”. Cả hai nhận định này đều đề cao cái Tôi-làm-Thơ, và cách biểu hiện những thuộc tính về Tôi ấy như thế nào trên ngôn từ thơ. Có hai yếu tố không ai phủ nhận được là cảm xúc và sáng tạo, chính hai yếu tố này định hình phong cách của nhà thơ. Cảm xúc thực được chuyển tải qua thi ngữ, thi ảnh mới mẻ, cá biệt, thì thơ càng có sắc thái nổi bật để lại dấu ấn riêng trong lòng người đọc, dường như không quá để nói rằng điều này định đoạt sinh mệnh một bài thơ. Thơ chỉ thực sự sống khi nó phản ảnh được bản ngã độc đáo của nhà thơ.
Thơ của hai thi sĩ Thy An & Lê Minh Hiền