Những Con Bài

02/02/202220:08:00(Xem: 1739)

minh hoa truyen DuongNghiemMaua-1
Minh họa: Đinh Cường

 


ván bài thượng đế chia rất vội

cuộc chơi, trong lượng trời đất chưa tới nửa giây

 

trên bàn tay Eve

những con bài hát và nhảy múa khi máu Abel nhuộm

khi Cain lang thang trên đất đá nghịch thù

 

dấu ấn của Cain còn trên trán em

em trai theo cha bắt cá trên bãi bùn nước lợ

đất thập thò kéo bàn chân đó

em cười

con dao cứa: nụ cười

 

tôi giơ tay gọi trận mưa  

gọi dòng sông cuồn cuộn dâng. gọi nước ào ào đổ vào con lạch nhỏ. vào bãi bùn mặn chát mồ hôi. gọi em đứng thẳng lên. đỉnh núi. biển chạm trời

nhưng trái tim tôi không quyền phép bàn tay tôi bất lực

trán còn in dấu ấn

những con bài giương mắt nhìn em

 

và em, em gái lớn lên trên mảnh đất còi

ngày mẹ cha đem em vào đời những con bài xám đã thì thầm lời rủa sả

đóa hoa không màu. dòng nước ngọt không bao giờ tới. lời thở than rời rã

mầm hờn ghen trong Cain nằm đâu đó

 

tôi xòe bàn tay gọi màu vàng

gọi màu cam màu đỏ của ráng chiều. gọi màu xanh của mây trưa. ôm hôn những cánh mỏng phía trên đầu gió

nhưng trái tim tôi không quyền phép bàn tay tôi quá nhỏ

đóa hoa không màu

những con bài giương mắt nhìn em

 

bùn và mảnh đất còi lặng yên

thượng đế lặng yên

 

trong lượng đất trời cuộc chơi rất ngắn

có những con bài không được chia: trên trán Cain dấu ấn

em gái em trai, đưa tay ra cầm chúng

những con bài hình trái tim đấy quyền phép đợi em

 

kc Nguyễn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Những ai đã từng xin trợ cấp xã hội, nhận ân sủng sống qua ngày nuôi lớn con cái, sao không cho người khác cơ hội giống mình?
Giữa tang tóc của đại dịch, giữa hỗn loạn xã hội vì chuyện kỳ thị sắc tộc, và nỗi buồn mất mẹ, bài thơ COMMON DUST như một lời nhắc nhở cái đồng đẳng của thân phận con người: tất cả chúng ta đều là cát bụi, rồi sẽ về cát bụi. Bài thơ như nhắn nhủ chúng ta hãy làm hòa với nhau và làm hòa với chính mình.
Gần nửa thế kỷ sống ở Hoa Kỳ, nếu bạn chưa gặp kinh nghiệm bị kỳ thị, chưa buồn lòng vì chỉ khác màu da, có lẽ, bạn ngây thơ hoặc ngu ngơ hoặc giả vờ.
Chàng đã ra khỏi chiến tranh / Nhưng chiến tranh không ra khỏi chàng./ Như con dấu nung / Đóng vào trái tim chàng
và ở trung điểm bức ảnh / những dấu đạn xoáy vỡ gạch men trên tường / bếp lãng mạn? / bếp ấm cúng? / chỉ là hoang tưởng.
Những kẻ hèn luôn luôn tìm người khác tôn thờ. Những kẻ kém phẩm chất thường xuyên nói lời tồi tệ. Như một người sau khi đốt xác hốt tro, lượm một mảnh sọ chưa cháy, nhìn bên trong thấy chữ nghĩa khắc vào xương. Học nhiều vô ích khi luôn luôn tôn thờ thần tượng.
Mai xa phố thị về rừng / Cỏ cây chua xót đếm từng nổi đau / Ta về ngõ trống trước sau / Thấy trăng cổ tích, thấy sao đầy trời
Năm tháng cách ly trở lại chùa / Đường mòn ngõ trúc vắng hơn xưa / Đồi mây thanh thản sư vào hạ / Gió thoảng hương trầm hong nắng trưa
Sóng sánh trên mặt ly reo cười đến giờ đã hẹn. Rượu tìm lên vành môi, tràn vào lưỡi, xuống ướt hơi thở, say trái tim. Uống cạn. Cất ly vào hộp. Cất hộp vào thời gian.
mưa ballad hay mưa trong tim / mưa cầm dương dìu dặt vắng chìm / rừng thu xa réo rắt lá hát / rồi lá rơi trên vuông chiều im