Những Con Bài

02/02/202220:08:00(Xem: 1744)

minh hoa truyen DuongNghiemMaua-1
Minh họa: Đinh Cường

 


ván bài thượng đế chia rất vội

cuộc chơi, trong lượng trời đất chưa tới nửa giây

 

trên bàn tay Eve

những con bài hát và nhảy múa khi máu Abel nhuộm

khi Cain lang thang trên đất đá nghịch thù

 

dấu ấn của Cain còn trên trán em

em trai theo cha bắt cá trên bãi bùn nước lợ

đất thập thò kéo bàn chân đó

em cười

con dao cứa: nụ cười

 

tôi giơ tay gọi trận mưa  

gọi dòng sông cuồn cuộn dâng. gọi nước ào ào đổ vào con lạch nhỏ. vào bãi bùn mặn chát mồ hôi. gọi em đứng thẳng lên. đỉnh núi. biển chạm trời

nhưng trái tim tôi không quyền phép bàn tay tôi bất lực

trán còn in dấu ấn

những con bài giương mắt nhìn em

 

và em, em gái lớn lên trên mảnh đất còi

ngày mẹ cha đem em vào đời những con bài xám đã thì thầm lời rủa sả

đóa hoa không màu. dòng nước ngọt không bao giờ tới. lời thở than rời rã

mầm hờn ghen trong Cain nằm đâu đó

 

tôi xòe bàn tay gọi màu vàng

gọi màu cam màu đỏ của ráng chiều. gọi màu xanh của mây trưa. ôm hôn những cánh mỏng phía trên đầu gió

nhưng trái tim tôi không quyền phép bàn tay tôi quá nhỏ

đóa hoa không màu

những con bài giương mắt nhìn em

 

bùn và mảnh đất còi lặng yên

thượng đế lặng yên

 

trong lượng đất trời cuộc chơi rất ngắn

có những con bài không được chia: trên trán Cain dấu ấn

em gái em trai, đưa tay ra cầm chúng

những con bài hình trái tim đấy quyền phép đợi em

 

kc Nguyễn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
mưa ballad hay mưa trong tim / mưa cầm dương dìu dặt vắng chìm / rừng thu xa réo rắt lá hát / rồi lá rơi trên vuông chiều im
Ông liên tục email / Bà liên tục nhắn điện thoại / Anh liên tục đăng bài facebook / Chị liên tục gửi twitter / yêu cầu bỏ phiếu cho ông này làm tổng thống / Xin cảm phục sức tận tụy của người yêu Hoa Kỳ / Tôi cũng yêu quê, nhưng quê Việt.
Chuyện này nếu xảy đến, không ai có thể chận đứng, kể cả Đức Tăng Thống, Đức Giáo Hoàng, Đức Đạt Lai Lạt Ma, Tổng thống Cộng hòa, Tổng thống Dân chủ.
Vô thường thay đổi liên miên / Càng đa đoan lắm càng phiền não thêm / Em về là lúc êm đềm / Những đêm trăng trắng cả thềm hoa ngâu
Không phải ông Trump có tài thuyết phục, chỉ tại thói quen thần tượng ngoại nhân. Không phải ông Trump có tài chia rẽ, tự dân tôi, không ai chịu thua ai, ai cũng hiểu biết, giỏi, khôn ngoan, thượng hạng và vô cùng tự ái.
Trúc ôm cửa, lá đỏ đầy sân / Chiều đi rồi, thềm trăng sáng dần / Sương tỏa chín tầng, ba canh ướt / Dế rân bốn vách, suốt đêm hàn
Không ai muốn thấy điều lẫn tránh / của mùa tai ương / cuộc sống không dễ dàng / thu hẹp đến độ không ngờ
Ta bụi bặm bầm xác dập thân / Nên thương câu thiên địa phong trần / Em hồng nhan còn ta bạt mạng / Ham mần thơ chí tử nên…đần
Ngoài kia chim cất tiếng / Ngoài kia lá rừng bay / Không gian ôm vũ trụ / Thơ ôm thơ trong tay
Tôi quen biết nhị vị thi sĩ Cao Mỵ Nhân (Hoa Kỳ) và Trịnh Cơ (Pháp Quốc) cũng đã được mấy năm, khởi đầu từ trên những diễn đàn Đường Thi xướng họa. Tôi rất quý mến và ngưỡng mộ họ, và tôi cũng biết, cả hai đều từng là quân nhân Việt Nam Cộng Hoà, là anh kiệt và anh thư phục vụ nước nhà từ trước 1975 cho đến ngày tan đàn xẻ nghé.