khai bút

04/02/202200:00:00(Xem: 3349)

Minh họa_Đinh Cường_Phóng Bút_for bài Khai Bút
Minh họa Đinh Cường

 

1

 

tưởng cơn mơ ngủ rất gần

dụi chưa đỏ mắt đã xông mặt ngày

 

2

 

thở lên cầu lộng chân mây

loa xa nhánh nữa cởi vai sông triền

                       

từng say đắm rượu bách niên

cây nhân gian sẽ nhện phiền muộn giăng

bím thư sinh bới lọn mầm

lưới yêu mị chải lệch tâm lược ngà

 

nhá nhem đóm lội tịch tà

cái hôn ám cũ tách ra giữa vời

 

3

 

ngon cơm nưng nứt hạt mười

quà ô mai khía xới tơi lõi giòn          

cội đào côi níu nụ tròn

rây mưa muội trắng lấm thon ngực đồi

 

cao nguyên trà mộc lửa dơi

nước sương nấu đúng độ ngời vị than 

 

4

 

vân tay đốm trổ loạn hàng

xăm tre già xóc trước đàn hồ nghi

 

được mùa tụng nốt kinh thi

trả xong nợ đáo vị chi lắm lời

 

xênh xang phách lỡ nhịp bồi

nuốt hương cay khóc thấy vơi nửa lòng

 

5

 

cửa nào kiếp trước long đong

cửa này hạnh phúc chung thân

rước vào!

 

– Nguyễn-hòa-Trước

(Cuối 2021)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Vó ngựa cuồng rông đường thiên lý / theo về bụi đất rợp đồng hoang / mắt xanh đã mờ dấu kim-cổ / tự tình rớt lại những bâng khuâng.
ngồi đây tóc rối bời bời / xuân đông thu hạ gọi mời thiên thu / cảm lòng một chút sương mù / thấm lưng nghe mỏi tiếng ru chợt buồn.
Khi còn nhỏ, mẹ thường nhắc đi cầu tiêu vì tôi ham chơi. Nơi đó trở thành quen thuộc. Khi đi tu, trong nhà dòng, tôi thích vào nhà cầu, ngồi rất lâu. Khi đã quen không khí, yên tĩnh, không ai quấy rầy.
Có thể nói đây là thời thổ tả lẫn lộn vĩ nhân với những anh hề vở hài kịch không màn kết cục ngoặt nghoẽo cười cho đến tái tê
Lửa chưa chắc đốt nơi hỏa ngục hay điện ngục, nhưng bập bùng trong lòng. Chén bát khăn đũa ngóng chờ - đã quá giờ. - Thật không đến sao? Bưng con gà quay cất vào tủ lạnh.
Việt Nam ơi, Miền Trung đó! Đất khó bao năm cày lên sỏi đá, Mưa nguồn nước lũ bạc đầu thôn. Gió trút cây ngàn che núi xả, Mẹ thiên nhiên dang cánh rộng vuông tròn.
tôi đi trên cánh đồng cỏ dại hoa lá mùa hè thức dậy có những hương thơm làm ngây ngất tấm lòng chung thủy sắt son có những con chim biết hót tiếng trong và dài như hơi thở của sống còn gang tấc
Quá nửa khuya, phiếu bầu ông Trump thắng thế. Phe này reo hò, phe kia ủ rũ, Quá mỏi mệt, tôi ngủ ngồi. Chiêm bao. Thấy ông Trump đến nhà. Hỏi thăm sức khỏe. Ông sờ tôi từ đầu đến chân. Sờ đến đâu, tôi trắng đến đó.
Người ta đang đi đâu mà ngược về hai phía? họ đã đi như thế từ thời ông Adam
Chôn đau vào lũ triều dâng cuốn phăng cơ nghiệp mộ phần tổ tiên rú hờn rừng giận núi thiêng lằn ranh sống chết nhỡn tiền mắt ta