Mẹ giờ...

07/05/202220:25:00(Xem: 3480)
mẹ 1
Tranh Mai Trung Thứ.



(
Kính dâng hương linh Mẹ)

 

Mẹ giờ…

 

Mẹ giờ ở phía mây bay

Có khi tịnh độ phương Tây niết bàn

 

Có khi hồn phách miên man

Lối về quê với hàng hàng sương giăng

 

Hay là vất vưởng nhọc nhằn

Như ngày xưa mẹ kiếm ăn tảo tần?

 

Hay là chánh quả nghĩa nhân

Đầu thai lá ngọc cành vàng trần gian

 

Hôm nay nhớ mẹ dâng nhang

Khói thơm thơm khắp mấy gian nhà mình

 

Mẹ từ vào cuộc tử sinh

Sông Hương một mái tóc tình ngẩn ngơ

 

Theo chồng chân bước bơ vơ

Một đời mưa nắng, chẳng nhờ chồng con

 

Mẹ ngày vắt kiệt lòng son

Bên con mẹ gánh lõm mòn bờ vai.

 

Mẹ đi nhắm mắt, xuôi tay

Hồn nương bóng Phật, hình hài gửi quê

 

Quê xa, xa mãi chưa về

Còn đây nấm đất nằm kề bên cha.

 

Mẹ giờ xa thật là xa

Còn con với cõi ta bà mồ côi…

 

– Trn Hoàng Vy

 

*

 

Mẹ ơi!

 

Đọt lục bình non luộc với kèo nèo

Chả cá kho cong vạt lửa bếp rơm

Những bữa cơm nghèo

Năm xưa còn mẹ...

Mẹ ơi!

 

Tà áo nâu khô, buổi trưa nắng lửa

Mẹ về chung chiêng, cơn mưa một nửa

Trái thị thơm rơi ra

Chiếc nón lá giữ lại sợi tóc xưa, hồi trẻ

Mẹ ơi!

 

Bàn thờ ngoại hoa điệp thơm ngái

Ly nước giếng trắng trong mãi

Nải chuối vàng ươm màu mật ong

Có đôi mắt mẹ thuở còn con gái?

 

Mẹ theo chồng mười mấy mùa sinh nở

Những lần đi biển... mồ côi

Dòng sữa vắt ra cạn dòng máu đỏ

Mẹ ơi!

 

Chiếc chõng tre nhà mình

Vạt thâm đen: “Bên ướt mẹ nằm

Bên ráo con lăn”

Ầu ơ, mùa giá lạnh...

 

Những cánh sẻ nâu, từ mái nhà tranh, bay ra

Bay mãi...

Mẹ chống gậy, chiều chiều

Ra ngõ ngóng phương xa.

 

Mùa Vu lan, chỗ mẹ ngồi một đóa hoa muống trắng

Chỗ mẹ nằm, một chén cơm trắng

Và nhang khói bay

Bên di ảnh mẹ buồn!

 

Mẹ ơi!

Ao thả kèo nèo nhiều con cá lội

Lục bình giờ hoa tím ngắt

Các con trở về. Mẹ đi chợ xa

Rất xa...

 

 – Trn Hoàng Vy

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
tình anh cỏ ướt đêm thâu | gió mưa nặng hạt cơ cầu nặng vai | thương em không có ngày mai | anh đi mãi quên đời trai đã già
Bữa nay hát thánh ca buồn Buồn tôi cũng giống như buồn thánh ca
Hãy mở cửa nhà như lòng con mở | Hãy sót thương người tứ cố vô thân | Chén cơm đó con cho đi một nửa | Một nửa cho là một nửa thâm ân
Nằm nghe hơi thở bỏ thân, | tâm như chiếc lá cuối trời gió lay.
Đêm Giáng sinh, ai cũng mơ giấc mơ về nhà, mời đọc 'Trên Đường Về Nhà" của Mohammed Moussa — một bản nhạc "I will be home for Christmas" của Gaza, nơi hành trình về nhà là nỗi đau thức tỉnh nhận ra không còn chốn trở về. Mohammed Moussa là thi sĩ người Palestine, sinh sống và sáng tác tại Gaza, ông là thành viên của Gaza Poets Society, một nhóm thi sĩ viết trong điều kiện bị phong tỏa, nơi thơ không nhằm kể lể bi kịch, mà ghi lại sự trống rỗng mà chiến tranh và bạo lực để lại trong đời sống thường ngày.
Không màu xám nào | buồn hơn | xám Noel.| Hai tay mẹ | chắp | về khuya | xám đậm..
Vui lên, nếu bé sơ sinh vẫn còn bồng | còm cõi đó— một ngày rồi phải lớn— | dù con trai không thể cười không thể hát | dù chồng bà đã mất chân tay
rồi những hạt nhiệm mầu | sẽ sinh ra trái tim thiết tha | đập trên những dơ bẩn và thánh thiện
Bước xuống thềm nhà | Đi vào mùa đông trước mặt | Những hàng cây sẽ rung lên | Chiếc khăn quàng cổ gió