RƠI

21/12/202211:28:00(Xem: 3662)
nguyetcam 1
Nguyệt cầm -- Tranh Đinh Trường Chinh.

  

1.


Có phải là mình đã rơi

Lơ mơ như mộng giữa trời rất xanh

Giật mình, nên rơi quá nhanh 

 

Ô hay là rơi bóng mình

Chân dung xúng xính một hình nhân đi

Nhớ xưa. Tại một chữ Vì

 

Ngặt là chỉ một chớp mi

Buộc sao cho kịp thề nghì tóc tơ

Bập bênh hai cõi dạ thưa

 

2.


Rơi vào vô tận ta xưa

Dắt dây thêm một hạt mưa ở đời

Nghìn phương mộng ấy chơi vơi

 

Duyên lành đẩy một nhịp rơi

Đúng trong mộng mị, cõi đời không sai

Rơi vào bụng mẹ đầu thai


Vi vu ngọn nắng ban mai

Mặn nồng thêm một tiếng ai hữu tình

Đi cho hết cõi lung linh

 

3.


Chơi vơi là lửng lơ mình

Nghe đâu ai gọi thình lình kiếp mai

Hóa ra ký ức một vài

 

Thề xưa tóc đã quá vai

Quay lưng thăm thẳm đường dài hụt hơi

Sông về biển. Vội trùng khơi 

 

Vực sâu tay níu tay rời
Chẻ đôi sợi tóc nên lời thề non
Hẹn nhau trời đất chon von

 

4.

Dường như là rất mỏi mòn
Đường rơi thẳm đất bon bon tuyệt mù
Trời xa rơi ngát thiên thu

 

Vô tận cõi lời thâm u
Tìm nhau. Con chữ biệt mù âm xưa
Có khi vấp một chữ Ngờ


Mới hay một kiếp đong đưa

Chẳng qua giấc mộng đã lừa chân đi
Ví dầu mưa nắng đôi khi…

5.


Mông mênh là cọng cỏ thi
Lời đi cũng vướng, nói gì. Câu thơ
Dừng chân là mộng tình cờ

Tan sương bao kiếp giấc mơ
Trôi đi bao nỗi ngẩn ngơ kiếp lời
Dường như là tôi đang rơi…

 

Quay cuồng một trận trời ơi

Hóa thân sương hạt chơi vơi cõi ngoài

Gió xanh nguồn cội không hai

 

-- Nguyễn Thị Khánh Minh

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Im lặng | Có thể là vàng | Nhưng đối diện cái ác | Im lặng chỉ là vàng giả | Dễ gây ô nhiễm
Khi mình khâu dính cứng những chiếc hàm | lời nói không phun qua được kẽ răng | trở thành lớp gạch vôi bảo vệ | thành trì của điêu ngoa
tôi đến chốn này | giữa giấc mơ chìm trong cơn mê | đã quá cữ
Sinh ra trong cuộc biếng lười kinh niên | Từ đầu xanh đã xuống thuyền | Một cơn luân lạc
Thomas von Vegesack* quẹt diêm / Lửa bếp, Lửa đèn. Lửa lò sưởi / Ngọn nến bữa ăn chiều lung linh / Quặn lòng quê xa, bạn tù tội / Phương Đông: Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ / Quê ta, bao nhiêu ngũ hành sơn / Bếp ai tro lạnh chiều nay nữa / Lửa gì đâu. Lửa tủi, lửa hờn
chờ đợi cái ngẫu nhiên | chờ đợi cái cố nhiên | bên lửa trời lao xao | lời khấn nguyện âm ỉ
Ồ. có cây náng thật sao | Người đi bắt nắng thêm vào dấu ă | Hoặc giả cây nàng ra hoa | Lung linh mầu nắng hay là mắt em*
Thưa các đấng thi hào, quý vị có hiểu nghe đọc thơ dở quả là sự xúc phạm đến trí tuệ và thính giác? Whiskey 18 tuổi cũng có lúc chua như cứt mèo! Nàng thơ ơi, người ta nói em đã qua đời bên Pháp, sao còn hiện hồn về giữa bàn nhậu tối nay!