Thơ Trần Hạ Vi

14/01/202316:25:00(Xem: 2872)
đêm
Tranh Đinh Trường Chinh.



CÂU CHUYỆN CỦA NÀNG

Nàng đóng một chiếc đinh vào tường
Treo bức tranh vô hình tưởng tượng
Như pin một bài viết facebook
Trên dòng thời gian

Nàng muốn anh là của nàng
Dẫu chỉ trong phạm vi một câu chuyện
Có thể yêu anh nửa cuộc đời
Đem hạnh phúc của mình
đánh đổi một cuộc chơi

Nếu Annie Ernaux có thể viết những câu chuyện đời mình
Giọng văn khô khan sắc lạnh
Và được giải Nobel văn chương
Thì tại sao nàng không được quyền
Viết câu chuyện của anh và nàng
Tất nhiên
Theo cách nàng tưởng tượng

Đừng cười nàng quan tâm những điều nhỏ nhặt
Nàng là đàn bà
Và điều nàng quan tâm nhất
Là anh

Câu chuyện của nàng bình thường
Không có quan điểm về xã hội hay bình đẳng giới
Chỉ có tình yêu tình yêu
Và những vật vã
Mà có lẽ ngày xưa Van Gogh cũng đã đi qua

Câu chuyện của nàng không phổ biến
Câu chuyện của nàng không cần nhiều người quan tâm
Chỉ mình nàng, là đủ

Nàng không còn khát vọng gần anh
Không còn khát vọng cháy cùng anh
Không còn khát vọng yêu anh

Hôm nay mặt trăng gần tròn rằm
Tháng mười Halloween xuống lên bất ổn
Nếu Annie Ernaux có thể viết câu chuyện đời mình
Tại sao nàng không thể bắt đầu bằng…
Ngày ấy em yêu anh…

*

 

TRONG NGÀY KHỦNG KHIẾP CỦA NƯỚC MỸ

trong ngày khủng khiếp của nước Mỹ
nỗi ám ảnh ba trăm triệu dân
và toàn thế giới
không có cặp tình nhân nắm tay nhau từ tòa tháp đôi nhảy xuống
như trong tưởng tượng của anh

có một người chạy xồng xộc vào đời em
rồi nhẹ nhàng yêu thương trìu mến
gói gọn va li hành lý cuối cùng
buộc một chiếc nơ xinh đẹp màu xanh
cho em vĩnh viễn rời xa anh

em ký khế ước bàn giao
con tàu hoang đàng anh làm thuyền trưởng
cỏ hoa sắc màu nhiều tưởng tượng
metaverse
thị trường tình mã hóa
polyamorous
không có đúng không có sai

câu chuyện tiểu thuyết ngôn tình bi hài
anh vẫn giữ vai chính
em từ từ lui về phía sau
phía sau
và mất hút

anh vẫn mải mê nói cười
những vai diễn thứ tự trồi lên
hiện ra
và biến mất
lại hiện ra
và biến mất

Picasso nguồn năng lượng khủng khiếp
vợ và người yêu thảy đều tự tử hoặc điên
không bước qua được ám ảnh lời nguyền
lỡ được yêu bởi một vì tinh tú

có lẽ như em
cô ấy rồi sẽ rơi vào mối tình không lối thoát
làn gió nhẹ khiết thanh
nuôi anh dưỡng anh dành cho anh
em ký khế ước bàn giao
không hối tiếc

ngày khủng khiếp của nước Mỹ
một chuyện gì khủng khiếp sẽ xảy ra
lần đầu em mới biết
lần đầu em mới hiểu
nếu thật yêu
thì phải biết buông tay

cặp tình nhân trên tòa tháp đôi nước Mỹ
ngày 11 tháng 9
phút cuối cùng
tự nguyện rời tay nhau

*

NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG

 

Em nhớ anh mùa đông

Trời lạnh lắm

Có thể ôm em vào lòng không

Có thể hôn em không

 

Người ta bảo mùa đông

Là mùa của tình nhân

Là mùa thú rừng chui vào hang trốn tuyết

Gấu mút tay quên đói

Anh có mút tay không

 

Nếu muốn sưởi ấm

Anh hãy nhét em vào túi áo

Ngực phải

Nhét thêm một que diêm

Nhưng đừng đậy nắp

 

Em sẽ xoa đầu anh

Chúng ta ngồi

mút tay

cùng


*


NĂM MỚI

 

Mùa sang

Năm mới đến nâng vần thơ cũ

Dịu dàng đỡ thanh tân

 

Mầm nảy lộc từ trong chồi đắng

Đau khổ bừng sáng những đóa hoa

Một ngày giông bão chưa xa

Chở thiên niên kỷ vào quá vãng

 

Riêng ta với ta

Mùa xuân cười xán lạn

Nụ tầm xuân hây hẩy

Gió tung trời

ôm một cội mai

 

-- Trần Hạ Vi

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Vẫn mang tâm hồn hoang dại, ngu ngơ | Người lữ hành xuyên qua hai thế kỷ | Sao vẫn thấy | Xa lạ với chính mình | Trước những con đường | Trước phố chợ
tôi hát lẩm nhẩm | như bông sen tưới tỏa | ngợp ngời tôi làm thơ loạn kinh thiên | trên dưới ngang dọc bần thần | lúc hừng hực lúc câm
Em nhan sắc đồi câm / Tôi ù lì bến chải / Máu những giọt rất thầm / Tới khấc tình bãi nại / Cứu rỗi một nhành cây / Buồn lên thập tự giá / Hồn ma xưa hiện ngày / Xuống vũng đêm đày đọa
Tôi đến thăm một thành phố miền đông ngẩn ngơ trước rừng thu rực rỡ chiếc kiềng vàng trên áo cô dâu đỏ màu đau thương nơi đó cũng rất tươi...
Làm sao em vá vầng trăng khuyết | Rọi xuống đêm tìm một giấc mơ | Trăng ngã bóng ai ngoài hiên lạnh | Khe khẽ theo em dỗ giấc chờ...
hương môi thơm tuyệt cú mèo/ ngất ngây hồn vía bay theo mây trời/ bồng bềnh nào phải chơi vơi/ quen từ chướng nghiệp gẫm cười ngất ngư / cài khuy áo ngực hình như / với em tùng tiệm thặng dư ngôn tình / ô hay, nữ tính lặng thinh/ kiêu sa đi chứ để hình dung ta!
Về đây yêu thương những | Gió lạnh trên đồi mây | Lời người như kiếp bạc Vin hờ một ngón tay
Chuyện này không ăn ảnh | và phải mất nhiều năm. | Mọi ống kính đã đi | đến một cuộc chiến khác.
nghe thời gian chập chờn trên con sóng | lạc lối trong tạp âm tạp điệu tạp niệm | một ngày hụt hơi thất lạc cõi manga.
Mẹ lau nước mắt con thuyền | về nơi thuỷ phủ* | nợ | duyên | đắm chìm