Thơ Trần Hạ Vi

14/01/202316:25:00(Xem: 2871)
đêm
Tranh Đinh Trường Chinh.



CÂU CHUYỆN CỦA NÀNG

Nàng đóng một chiếc đinh vào tường
Treo bức tranh vô hình tưởng tượng
Như pin một bài viết facebook
Trên dòng thời gian

Nàng muốn anh là của nàng
Dẫu chỉ trong phạm vi một câu chuyện
Có thể yêu anh nửa cuộc đời
Đem hạnh phúc của mình
đánh đổi một cuộc chơi

Nếu Annie Ernaux có thể viết những câu chuyện đời mình
Giọng văn khô khan sắc lạnh
Và được giải Nobel văn chương
Thì tại sao nàng không được quyền
Viết câu chuyện của anh và nàng
Tất nhiên
Theo cách nàng tưởng tượng

Đừng cười nàng quan tâm những điều nhỏ nhặt
Nàng là đàn bà
Và điều nàng quan tâm nhất
Là anh

Câu chuyện của nàng bình thường
Không có quan điểm về xã hội hay bình đẳng giới
Chỉ có tình yêu tình yêu
Và những vật vã
Mà có lẽ ngày xưa Van Gogh cũng đã đi qua

Câu chuyện của nàng không phổ biến
Câu chuyện của nàng không cần nhiều người quan tâm
Chỉ mình nàng, là đủ

Nàng không còn khát vọng gần anh
Không còn khát vọng cháy cùng anh
Không còn khát vọng yêu anh

Hôm nay mặt trăng gần tròn rằm
Tháng mười Halloween xuống lên bất ổn
Nếu Annie Ernaux có thể viết câu chuyện đời mình
Tại sao nàng không thể bắt đầu bằng…
Ngày ấy em yêu anh…

*

 

TRONG NGÀY KHỦNG KHIẾP CỦA NƯỚC MỸ

trong ngày khủng khiếp của nước Mỹ
nỗi ám ảnh ba trăm triệu dân
và toàn thế giới
không có cặp tình nhân nắm tay nhau từ tòa tháp đôi nhảy xuống
như trong tưởng tượng của anh

có một người chạy xồng xộc vào đời em
rồi nhẹ nhàng yêu thương trìu mến
gói gọn va li hành lý cuối cùng
buộc một chiếc nơ xinh đẹp màu xanh
cho em vĩnh viễn rời xa anh

em ký khế ước bàn giao
con tàu hoang đàng anh làm thuyền trưởng
cỏ hoa sắc màu nhiều tưởng tượng
metaverse
thị trường tình mã hóa
polyamorous
không có đúng không có sai

câu chuyện tiểu thuyết ngôn tình bi hài
anh vẫn giữ vai chính
em từ từ lui về phía sau
phía sau
và mất hút

anh vẫn mải mê nói cười
những vai diễn thứ tự trồi lên
hiện ra
và biến mất
lại hiện ra
và biến mất

Picasso nguồn năng lượng khủng khiếp
vợ và người yêu thảy đều tự tử hoặc điên
không bước qua được ám ảnh lời nguyền
lỡ được yêu bởi một vì tinh tú

có lẽ như em
cô ấy rồi sẽ rơi vào mối tình không lối thoát
làn gió nhẹ khiết thanh
nuôi anh dưỡng anh dành cho anh
em ký khế ước bàn giao
không hối tiếc

ngày khủng khiếp của nước Mỹ
một chuyện gì khủng khiếp sẽ xảy ra
lần đầu em mới biết
lần đầu em mới hiểu
nếu thật yêu
thì phải biết buông tay

cặp tình nhân trên tòa tháp đôi nước Mỹ
ngày 11 tháng 9
phút cuối cùng
tự nguyện rời tay nhau

*

NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG

 

Em nhớ anh mùa đông

Trời lạnh lắm

Có thể ôm em vào lòng không

Có thể hôn em không

 

Người ta bảo mùa đông

Là mùa của tình nhân

Là mùa thú rừng chui vào hang trốn tuyết

Gấu mút tay quên đói

Anh có mút tay không

 

Nếu muốn sưởi ấm

Anh hãy nhét em vào túi áo

Ngực phải

Nhét thêm một que diêm

Nhưng đừng đậy nắp

 

Em sẽ xoa đầu anh

Chúng ta ngồi

mút tay

cùng


*


NĂM MỚI

 

Mùa sang

Năm mới đến nâng vần thơ cũ

Dịu dàng đỡ thanh tân

 

Mầm nảy lộc từ trong chồi đắng

Đau khổ bừng sáng những đóa hoa

Một ngày giông bão chưa xa

Chở thiên niên kỷ vào quá vãng

 

Riêng ta với ta

Mùa xuân cười xán lạn

Nụ tầm xuân hây hẩy

Gió tung trời

ôm một cội mai

 

-- Trần Hạ Vi

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
điện thoại di động reo / chuông gió reo / thanh âm chất chồng ngổn ngang / khép cửa nhốt ráng chiều / nằm yên cô đọng từng khoảnh khắc...
Thơ của hai thi sĩ Nguyễn Hàn Chung & Trần Hạ Vi...
Thơ của các thi sĩ Huỳnh Liễu Ngạn, Trần Hạ Vi, Thy An, Ben Oh
chỉ là trò đố chữ em có biết thế nào khi em là người hành khách duy nhất nếu đó là nơi xa hơn nơi tôi xin em đừng đi.
cùng em lập địa hoang đàng | từ phơi mở với tình tang | rập rờn | bóng nắng chiều | thổi | cô đơn | vào trong lục tía | hồng ngôn cực tình
Thơ của Nguyễn-hòa-Trước, Quảng Tánh Trần Cầm, Trần Hoàng Vy, Hoàng Thị Bích Hà, Trần Yên Hòa...
Những tương phản | chiều sâu và bề mặt | hai bên của đồng tiền không nhìn thấy nhau, là một nhưng xa lạ | Cháy lên hay tan vào đất | lá đơn sơ chỉ có hai chọn lựa
Ghi lên đá một thuở áo sờn vai / Vác thập ác quảy tiêu điều âm vọng / Nợ máu xương, nợ người lận đận / Của một thời vàng tím trẻ trai...
Nhà phê bình văn học Trung Quốc đời nhà Thanh, Viên Mai, có nói, “Làm người không nên có cái tôi, nhưng làm thơ thì không thể không có cái tôi”. Thi hào Tagore cho rằng, “Cũng như nụ cười và nước mắt, thực chất của thơ là phản ảnh một cái gì đó hoàn thiện từ bên trong”. Cả hai nhận định này đều đề cao cái Tôi-làm-Thơ, và cách biểu hiện những thuộc tính về Tôi ấy như thế nào trên ngôn từ thơ. Có hai yếu tố không ai phủ nhận được là cảm xúc và sáng tạo, chính hai yếu tố này định hình phong cách của nhà thơ. Cảm xúc thực được chuyển tải qua thi ngữ, thi ảnh mới mẻ, cá biệt, thì thơ càng có sắc thái nổi bật để lại dấu ấn riêng trong lòng người đọc, dường như không quá để nói rằng điều này định đoạt sinh mệnh một bài thơ. Thơ chỉ thực sự sống khi nó phản ảnh được bản ngã độc đáo của nhà thơ.
Thơ của hai thi sĩ Thy An & Lê Minh Hiền