Nơi đây

19/01/202318:15:00(Xem: 3603)

canh mai

 

Tết đến rồi, chị có bánh chưng

hũ dưa món, trái ớt hiểm nhìn đủ rơi nước mắt

có nồi thịt kho, mỡ rịu tan trong miệng

có khổ qua dồn, vị đắng ngọt quyện nhau

 

những món đó, tết năm nào

má em xưa cũng nấu

con gái không giúp mẹ chỉ đi chơi đi học

bụi Saigon đóng cửa sổ chờ có dịp

bôi đen tay. em, khăn ướt ngượng ngùng

 

chị có nghĩ thời gian thuở đó quá lười không

trôi như chẳng bao giờ về tháng chạp

cây mai già, mực thước hay làm cao ai biết

vặt lá hoài chẳng chịu trổ hoa cho

 

giờ thì tháng ngày đi quá nhanh

làm như muốn chuộc lỗi ngày xưa vậy

tưởng mới hôm qua, ba mươi vội

hàng quán tìm, mua một chút quê hương

 

tết đến. công viên vắng, nơi đây

hàng cây chìm trong lớp sương mù dày đặc

những hình ảnh hiện ra trong đầu không lớp lang gì hết

trái ớt khô lá dong khô cội mai già chết

chuộc lỗi muộn rồi, em sẽ bước

cho tới khi trên cành cao chót vót mọc tiếng chim

 

kc Nguyễn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
tháng bảy tháng tám mùa hạ ân cần | trôi những nỗi niềm thật nhẹ | êm đềm hoa lá | em sẽ mở lòng gần gũi nhau hơn
Sáng nay tôi mới biết | Chữ Gauze trong Anh ngữ | (Loại vải thưa mỏng thường dùng trong y khoa) | Từ tiếng Ả-Rập chữ Ghazza غَزَّةَ | Vì người Gazan là những thợ dệt thật khéo qua nhiều thế kỷ
Chỉ lúc này, khi đến với bầu không khí lạ lùng này, chúng ta mới nhận ra rằng có lẽ giấc mơ Mỹ không chỉ là giấc mơ, mà là sự dám mơ ước cùng nhau. Như hàng triệu rễ cây bám chặt, khiêm nhường vươn lên, tạo thành một dáng cây.
Khi bạn đã ở vùng khoanh | Nước lượn lờ | Sẽ thấy bạn những vành khuyên đẹp | Lời chim hót ban mai | Đời giàu thêm từng túng quẫn
Khi yêu, tim đàn ông sáng rực, tim đàn bà lúc mở lúc tắt. Đàn bà thuộc về đêm.
Nếu em là thành phố bị ô uế | Anh là cơn mưa thánh hiến | Nếu em là ngọn núi màu vàng | Anh là cánh tay đỏ địa y
Đám cỏ xanh rì | Bầu trời xanh lơ | Hoa cải vàng rực | Hòn bi hòn bi
ký ức tung hê bên bờ kè | lúc biến lúc hiện | từ cửa kính cao tầng nhìn xuống | phía dưới là biên niên sử | dày đặc hình nhân
Tôi thổi bài ca vào không trung, | tiếng hát vang xa tận nơi nào ở thế gian, tôi không rõ | bởi làm gì có cặp mắt nào đủ tinh thông trên cao | xuyên thấu mọi nỗi niềm khúc ca tôi bày tỏ