Trang Thơ

02/02/202311:09:00(Xem: 3424)
lunes et petites lunes tournez-Louis Soutter (1871-1942)
Lunes et petites lunes tournez -- Tranh Louis Soutter (1871-1942)


QUẢNG TÁNH TRẦN CẦM

 

đôi chút đầu năm

 

1.

khai bút

đầu năm khai

vỉa hè khai

cột đèn khai

chân tường khai

bờ kè khai

quán nhậu khai

nồng nàn / nồng nặc

câm lặng nín thở

bước nhanh hơn chạy.

 

2.

nàng ngắm đi ngắm lại

bước tới bước lui

vo tròn cảm nhận trong tay

nuốt chửng từng cơn xúc cảm

trầm ngâm trong cõi riêng

rồi gật gù phán như đinh đóng sọ:

 ̶ ̶ ̶  nếu không là tranh tĩnh vật

thì hẳn là tranh động vật

và biết đâu là tranh động cỡn.

 

3.

phần còn lại của hôm nay

chặt khúc chia ba xẻ bảy

mải miết ninh nhừ buổi xế chiều

chập chờn trong nỗi nhớ bất chợt

dàn trải bức tranh thủy mặc

trong nắng có mưa

trong mưa có nắng

trên quảng trường rối mù

xin ngài vô tận huệ bồ tát

chút trí tuệ vượt thoát cõi hoang mang. 

 

-- Quảng Tánh Trần Cầm

 

*

 

NGUYỄN HÀN CHUNG

 

Đàn ông đểu lắm

 

Đàn ông các anh đểu lắm!

Hình nào của em cũng khen

Em đã biết mình không đẹp

Nên nghe rất xốn xang lòng.

 

Đàn ông các anh ác quá!

Khen em thì cũng được đi

Sao anh không khen cái tánh

Bao dung nhân hậu nhu mì.

Các anh đi khen nhan sắc

Em biết mình không ra chi

Không phải như mấy cô khác

Con người em rất tự ti.

Đàn ông các anh đểu lắm

Khen, bụm miệng cười hi hi

Đừng giở trò mồm mép ấy

Khen rồi nháy mắt nheo mi

Từ nay các anh khen đểu

Em thề sẽ chẳng thèm nghe

Ra đường gặp anh không ngó

Và tảng lờ bỏ số de

Khen mà trật lất anh ạ

Còn nặng hơn tiếng chửi thề!

(Một cô gái trên facebook

nhờ tôi nói hộ bằng thơ

tôi chỉ là người thông dịch

đừng nhầm, chửi tội cho thơ.)

 

You men are no gentlemen!

 

You men are no gentlemen!

Complimenting all photos of me

I know I’m not pretty

No wonder I’m upset.

You men are despicable!

I mind not your admiration

But praise my personality

The generosity, benevolence and meekness.

Your eulogy of beauty

A contrast to my looks

Unlike other women

I am self-deprecating.

You men are no gentlemen!

Your tributes hid behind the sardonic smiles

The blatant nerve

The accolades followed by the winks

Your taunting homage

Bothered by them I shall not

Nor greet you ever in the streets

Pass by you void of a thought of retreat

The unfounded flattery

Swearing is so much less pathetic than that!

(A woman on Facebook

asked me to expressed her thoughts in poetry

I’m nothing but the messenger

pity the poetry please don’t curse me.)

 

 Sự hấp dẫn của đàn bà

 

Sự hấp dẫn của đàn bà trước tiên là nhan sắc

chứ không phải đức hạnh

Sự hấp dẫn tiếp theo của đàn bà là tài hoa

chứ không phải riêng nhan sắc

Sự hấp dẫn làm nên chất của đàn bà là đức hạnh

chứ không phải chỉ nhan sắc và tài hoa

 

Nhưng cái hấp dẫn nhất của đàn bà

không phải cả ba điều trên mà là sự rung động

bí ẩn của đối tượng trước người đàn bà đó

 

 Điều ấy có đúng với thơ không?

 

The allure of a woman

 

The allure of a woman first off is beauty

not virtue

The following allure of a woman is talent

not just beauty

Virtue is the substance within the allure of a woman

not mere talent and beauty

But the most alluring aspect of a woman isn’t

these three aspects

but their bewildering ability to incite the subject in front of them

Is this not applicable to poetry?

 

Thư mừng sanh nhựt tôi

 

Không biết làm thế nào

các nàng tình cũ xúm lại được với nhau

viết cho tôi lá thư mừng sanh nhựt

những chữ ký quá quen thuộc nối đuôi chen chúc nhau

như dòng người xếp hàng trước tiệm hoa ngày tình nhân rất là đẹp mắt

mỗi chữ hiện ra những động tác, một khuôn mặt, các dáng người

Tôi đếm đi đếm lại hoài dù biết tỏng mười mươi

phân vân vẫn còn thiếu một

Cái người không chúc viễn liên

bằng thư, thơ hay là hoa hoét

chỉ cặm cụi nấu một bữa ăn chờ tôi khen ngon

Chắc lúc này các nàng đang ôm nhau cười giòn

đáng kiếp đáng đời cái anh chàng máu gái

 

Người không chúc nhìn cái bì thư cười mãi

các cô đùa thôi đừng giận nha anh!

họ còn chúc nghĩa là chưa quên được mùi tình

anh vẫn là người hạnh phúc.

em vẫn là người hạnh phúc.

 

My birthday card

 

How did all my lovers

managed to get together

just for my birthday card

the crowding familiar signatures bound in a line

like the lovely rows of people waiting to buy flowers on Valentine’s Day

each word the air of a movement, a face, someone’s curves

I counted them over and over again the hands full of them

bewildered by the one not there

The one person without a happy wish

by card, poetry or flowers

busy making a meal, waiting for my approval

My lovers, they are probably laughing now

good riddance to that womanizer

the one with no wishes looked at the card with a permanent smile

They are just having a bit of fun, don’t be sad!

within it the lingering affection the card sent there you are blessed dear.

I am blessed.

 

-- Nguyễn Hàn Chung
(Người dịch: Nguyễn Thị Phương Trâm)

 

*

 

VĨNH NGỘ

 

Qua phố lạ

 

Về ngang phố lạ chiều nay

Nắng thu vàng võ cuối ngày chưa phai

Đường xa một nỗi u hòai

Hợp tan, tan hợp còn dài u mê.

 

Buồn qua phố lạ trưa hè

Che từng vạt nắng khô se mặt người

Ở đây lạc lõng điệu cười

Bước người hấp tấp, phận đời long đong.

 

Ghé qua phố lạ chiều đông

Mù sương chắn lối, mưa giông ngăn đường

Lòng trần còn nặng tư hương

Mới qua chưa hết nửa đường phù vân.

 

Chiều qua phố lạ mùa xuân

Xô dài bóng nắng phân vân bên đường

Quê một phương, người một phương

Vàng phai mấy độ nắng sương quê người.

 

-- Vĩnh Ngộ

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Con số 30 nở / Rung một chùm sương mai / Hạt sương như hạt ngọc / Tan vào nỗi ngậm ngùi
Bạn thân tôi là quân nhân xuất sắc. Anh vào cuộc chiến với quân hàm thiếu úy. / Sau sáu năm, rời chiến tranh bằng cố thiếu tá / Trở về nhà, lạnh lùng, câm lặng, / trong hộp gỗ, anh chỉ còn một cánh tay.
Quán tưởng Thượng tọa Thích Tuệ Giác, Trụ trì Thiền viện Trúc Lâm Đại Đăng vừa viên tịch lúc 4:30 chiều thứ Bảy ngày 10-4-2021 tại Thiền Viện Đại Đăng, San Diego, California, Hoa Kỳ.
tháng tư / vợ chồng già dẫn nhau ra phố / nắm chặt tay nhau sợ ngã / leo lên chiếc xe điện màu vàng / Bruxelles êm đềm mùa dịch / một câu hỏi không nghe trả lời câu hỏi thứ hai bắt đầu bực dọc / tình yêu xế chiều luôn gai góc và đầy những khắc phục / vẫn chứa nhiều câu hỏi / với những trả lời không cần thiết
Người đàn ông Á Châu đi bộ, / đội mũ sụp che đầu. / Bốn thanh niên da trắng xuất hiện, vây quanh. / Người đàn ông quỳ xuống, / rồi bất chợt phóng lên, / tay đấm, tay chặt, / đá song phi. / Bốn thanh niên ngã nhào, bất động.
Khi mặt trăng làm mặt trời nửa khuya. Tất cả mọi thứ cần đảo ngược. Con người đã sai từ sơ sinh. Nhân loại đã lầm từ tiền sử. Chúng ta thật sự không biết mình là ai?
con chim én kiên trì vượt châu lục / bay về đồng bằng đúng hẹn / mang thông điệp mùa xuân cho cả bầu trời / niềm vui thắp sáng cùng mây / rồi tan vào hư không
Lơ lửng trời cao dõi mắt trông / Cánh dù ra biển nhớ phương đông / Ngày qua tháng lại nhiều mơ ước / Đêm đến rồi đi những đợi mong / Đất khách tha phương sầu viễn xứ / Nước người lưu lạc nhớ non sông / Một thời ngang dọc còn chưa dứt / Quê cũ ngày về hết lưu vong
Tôi đoán chừng / sẽ có một lần, / Tôi thích đêm hơn ngày, / khi hé cửa / nhìn ra, / người ấy đã ngồi sẵn, / Đội mũ che kín mặt. Áo dài trùm kín tay chân. Một bóng đen trong bóng tối. Bất động đợi chờ.
lời chào từ thân cây mùa đông những cành khô đen màu xanh diệp lục đã mất trong thăm thẳm của ánh mắt vẫn ngôi nhà nóc đỏ cười với cơn mưa về đây ngồi trên phiến đá ngẫm lại bao ngu si, háo thắng, tự kiêu thương cho bản thân buồn cho số phận nghìn năm vẫn là cát sỏi phân vân