Tình Ca Pablo Neruda

24/02/202300:00:00(Xem: 3164)


Pablo Neruda 3

 

Nơi Này Anh Yêu Em

 

Gió gỡ bóng tối rừng thông.

Sáng trăng lang bạt theo dòng lân tinh.

Suốt ngày đuổi bắt ái tình.

 

Sương mù nhảy múa bóng hình yêu đương.

Hải âu lạc cánh tây phương.

Cao, cao, ngọn nến dễ thường ngôi sao.

 

Màu đen chữ thập con tàu.

Cô đơn.

Dậy sớm ướt nhàu tâm linh.

Biển xa vang vọng sóng tình.

Bên bờ hải cảng

Một mình yêu em.

 

Chân trời che giấu tình em chỉ yêu vô vọng

từng đêm lạnh lùng.

Tàu nghĩa địa chở muôn trùng

nụ hôn vượt biển mông lung bến bờ.

Anh như neo cũ bơ vơ

Chiều thâm bến đậu buồn chờ lãng quên.

Đời anh thất thểu lềnh bềnh

Yêu điều hư ảo.

Lênh đênh chán chường.

Em xa, xa lắm, vẫn thương.

Để buồn vật lộn thất thường hoàng hôn.

Chờ đêm ru vỗ về hồn

Đồng hồ trăng biển bồn chồn giấc mơ

Mắt em sao sáng nghi ngờ

nhìn anh không hứa bao giờ gặp nhau.

Yêu em làm lá thông sầu

hát lên trong gió

về đâu?

đến đâu?

 

Đôi Bàn Chân Em

 

Khi không dám nhìn dung nhan

Tôi nhìn đắm đuối đôi bàn chân thương

cong cong yểu điệu xương xương

Đôi chân nho nhỏ dặm trường khổ qua

Cưu mang xuôi ngược gần xa

Xiêu xiêu thân ngọc phách ngà

bước đi

Chao ôi, eo vú thần kỳ

Rung rinh hạt núm lâm ly

hạt hồng

Thâu hồn đôi mắt

mơ mòng

Đôi môi nét rộng ngọt lòng hương hoa

Bím tóc đỏ

như tháp ngà

Tôi yêu chân nhỏ

vì qua

cõi đời

Vượt sông ngược gió

tìm tôi

 

Trôi Nổi Trong Chiều

 

Chiều nghiêng thả xuống lưới buồn

mơn mang ánh mắt đại dương vô tình.

nơi anh đốt lửa một mình

tay cô đơn đuối chìm tình chết trôi.

Gửi em tín hiệu tình ơi

Lơ là không thấy xa vời hải đăng.

Em mang bóng tối xa xăm

em nhìn gây sợ hãi ngầm trong anh.

 

Chiều nghiêng thả lưới buồn quanh

vây vùng biển mắt tròng trành sóng yêu.

Chim đêm mổ đám sao chiều

như hồn anh lấp lánh nhiều nhớ thương

như ngựa chạy rút dặm trường

Làm rơi bóng tối rụng đường hoa xanh.

 

Vắng.

 

Tưởng chừng không thể xa nhau

tình yêu tinh thể nhập vào thâm tâm

là run rẩy

là lo thầm

tự mình tình tự vết đâm, hay là …

đắm say tràn ngập đôi ta

mắt em trao tặng món quà nhân sinh

vẫn không ngăn được ái tình

yêu đương anh tận bình sinh làm người.

 

Em yêu,

đã tìm được tình

khát khô uống nước,

máu mình

khổ đau

yêu nhau như

đói

cắn nhau

như táp ngọn lửa phỏng sầu đôi ta.

 

Hãy chờ anh, hãy đợi anh

giữ tình anh mãi loanh quanh mặn nồng

Anh tặng em

một đóa hồng

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
điện thoại di động reo / chuông gió reo / thanh âm chất chồng ngổn ngang / khép cửa nhốt ráng chiều / nằm yên cô đọng từng khoảnh khắc...
Thơ của hai thi sĩ Nguyễn Hàn Chung & Trần Hạ Vi...
Thơ của các thi sĩ Huỳnh Liễu Ngạn, Trần Hạ Vi, Thy An, Ben Oh
chỉ là trò đố chữ em có biết thế nào khi em là người hành khách duy nhất nếu đó là nơi xa hơn nơi tôi xin em đừng đi.
cùng em lập địa hoang đàng | từ phơi mở với tình tang | rập rờn | bóng nắng chiều | thổi | cô đơn | vào trong lục tía | hồng ngôn cực tình
Thơ của Nguyễn-hòa-Trước, Quảng Tánh Trần Cầm, Trần Hoàng Vy, Hoàng Thị Bích Hà, Trần Yên Hòa...
Những tương phản | chiều sâu và bề mặt | hai bên của đồng tiền không nhìn thấy nhau, là một nhưng xa lạ | Cháy lên hay tan vào đất | lá đơn sơ chỉ có hai chọn lựa
Ghi lên đá một thuở áo sờn vai / Vác thập ác quảy tiêu điều âm vọng / Nợ máu xương, nợ người lận đận / Của một thời vàng tím trẻ trai...
Nhà phê bình văn học Trung Quốc đời nhà Thanh, Viên Mai, có nói, “Làm người không nên có cái tôi, nhưng làm thơ thì không thể không có cái tôi”. Thi hào Tagore cho rằng, “Cũng như nụ cười và nước mắt, thực chất của thơ là phản ảnh một cái gì đó hoàn thiện từ bên trong”. Cả hai nhận định này đều đề cao cái Tôi-làm-Thơ, và cách biểu hiện những thuộc tính về Tôi ấy như thế nào trên ngôn từ thơ. Có hai yếu tố không ai phủ nhận được là cảm xúc và sáng tạo, chính hai yếu tố này định hình phong cách của nhà thơ. Cảm xúc thực được chuyển tải qua thi ngữ, thi ảnh mới mẻ, cá biệt, thì thơ càng có sắc thái nổi bật để lại dấu ấn riêng trong lòng người đọc, dường như không quá để nói rằng điều này định đoạt sinh mệnh một bài thơ. Thơ chỉ thực sự sống khi nó phản ảnh được bản ngã độc đáo của nhà thơ.
Thơ của hai thi sĩ Thy An & Lê Minh Hiền
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.