Trôi

13/08/202308:21:00(Xem: 4126)

Chiều

Tôi trôi tuổi ấu thơ, từ quê hương cùng khổ, rau dưa khoai sắn.


Tôi trôi từ chợ quán rường, cái đình làng, ngôi trường tiểu học, áo lấm lem màu mực tím mẹ mới mua, cùng cây viết lá tre, trang giấy tự túc, vàng khè, không trông rõ chữ.


Tôi trôi từ khu đồng cát, xanh màu lúa non, con đường tỉnh lộ gập ghềnh, có hai cây cầu gãy nhịp, đi qua lắc lẻo, chiếc xe đạp kẽo cà kẽo kẹt, mang tôi hai buổi tới trường.


Tôi trôi từ thị xã tam kỳ, đầy tiếng đạn bom gầm rú, chiến tranh, đêm tối mịt mùng, xe nhà binh ồn ào, dân chúng tản mát, trốn đạn bom, như trốn bịnh dịch lan tràn.


Tôi trôi đến sài gòn hoa lệ, với bao mộng ước, trở thành ông nọ ông kia, cho những cơn mộng tưởng ngất trời tuổi trẻ, nhưng đạn bom, chiến tranh, đã xô tôi vào cuộc chiến bắn giết người vô tội vạ, tôi lăn quay như con vụ ngã nháo nhào.


Tôi trôi vào trại tập trung, làm người tù bị cưỡng bức, bị tước đoạt hết quyền sống, quyền con người, làm thân trâu, bò, ngựa thồ, không công, trên các công nông trường lao động, xã hội chủ nghĩa việt nam.


Tôi trôi, bò lê bò càng, mệt nhoài, thân phận con bò kéo xe lên dốc, trên những con đường thành hồ đầy rác rưởi, đầy ổ gà, quay mòng mòng giãy đành đạch, như con gà bị cắt tiết.

Rồi tôi trôi qua đây, xứ này, usa, lạ lẫm, với những con đường, bolsa, westminster, brookhurst, euclicd, harbor, lincoln, mịt mù, trong tôi nỗi xa, lạ hoắc, lạ huơ.


Xa lạ quá! lạ lẫm quá! nhiều khi tôi giật mình đánh thót, sao tôi ở đây? sao tôi đến nơi này? quê tôi đâu? tôi lớn lên từ đồng quê, từ gốc rạ, từ củ khoai, củ sắn, sao tôi lại ăn hamburger, uống coca cola, nói ra là yes, là no, là hello, là ok, hở?


Tôi giật mình nhiều khi như nằm mê giữa buổi chiều mùa đông lạnh giá anaheim.

Em ở đâu? sao không trôi cùng tôi qua bao mùa biển dâu, em lý tín, em tam kỳ, em sài gòn, em quảng ngãi, em nha trang...


Hở (những) em yêu dấu, một thời, một đời, nhau.


*


Núi tạ sông người


Đê đầu lạy ta cố hương

Ta quay lại những đêm trường quê xưa

Chập chờn trong giấc ngủ trưa

Quán Rường ơi! Ta cùng mưa ướt nhèm

Đây gò ông Đốc cùng em

Cởi trâu tắm suối - suối Sầu Đế ơi

Sao ta gan ruột bời bời

Nhìn mây tám hương lòng phơi ráng chiều

Nhớ xưa chân bước liêu xiêu

Nghe câu hát mẹ trong chiều ca dao

Rước em về tắm sông đào

Lòng neo cố xứ lòng chao chát buồn

Đê đầu lạy ta cố hương

Cho ta ngắm lại áo hường của em!

 

– Trần Yên Hòa

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Lửa chưa chắc đốt nơi hỏa ngục hay điện ngục, nhưng bập bùng trong lòng. Chén bát khăn đũa ngóng chờ - đã quá giờ. - Thật không đến sao? Bưng con gà quay cất vào tủ lạnh.
Việt Nam ơi, Miền Trung đó! Đất khó bao năm cày lên sỏi đá, Mưa nguồn nước lũ bạc đầu thôn. Gió trút cây ngàn che núi xả, Mẹ thiên nhiên dang cánh rộng vuông tròn.
tôi đi trên cánh đồng cỏ dại hoa lá mùa hè thức dậy có những hương thơm làm ngây ngất tấm lòng chung thủy sắt son có những con chim biết hót tiếng trong và dài như hơi thở của sống còn gang tấc
Quá nửa khuya, phiếu bầu ông Trump thắng thế. Phe này reo hò, phe kia ủ rũ, Quá mỏi mệt, tôi ngủ ngồi. Chiêm bao. Thấy ông Trump đến nhà. Hỏi thăm sức khỏe. Ông sờ tôi từ đầu đến chân. Sờ đến đâu, tôi trắng đến đó.
Người ta đang đi đâu mà ngược về hai phía? họ đã đi như thế từ thời ông Adam
Chôn đau vào lũ triều dâng cuốn phăng cơ nghiệp mộ phần tổ tiên rú hờn rừng giận núi thiêng lằn ranh sống chết nhỡn tiền mắt ta
Người chồng cong mình chạy trên bờ / nhìn người vợ lên chiếc thuyền lá tre / chiếc thuyền chỉ chở được hai người / người chèo thuyền / đưa vợ anh qua sông sanh đẻ
Nhiều đêm ngủ mơ thấy mình nhỏ như con sâu. Không dám nói với ai. Chỉ nói vào thơ vì thơ không biết khi dể. Có phải vì yêu em tôi trở nên hèn nhát? Hoặc vốn đã hèn từ lúc sinh ra? Tôi không nhận cả hai, nhưng cả hai xỉ vả dày vò tâm trí người giả dối.
Lúc xưa, anh và tôi, học sinh cùng trường. Lớn lên cùng xông vào chiến trận. Đổ máu bảo vệ quê nhà. Gặp nhau mừng chưa chết. Nghe nhau từng tin tức hành quân. Gặp lại trong trại tù cải tạo. Cắn mảnh đường phèn chia đôi. Rít chung mẩu tàn thuốc lá. Chúng ta làm anh em suốt đời. Bây giờ gặp lại: Dân Chủ - Cộng Hòa, vì sao thù nhau hơn thù Cộng Sản?
bỗng thấy già nua / như trái đất và mặt trời / Pythagore và Euclide đã chết / toán học không định hình nổi sự sống