TRỐNG TRẢI

15/08/202309:35:00(Xem: 3989)
minh-hoa-ann-phong
Minh họa Ann Phong



l
à sự vắng mặt của thứ từng hiện diện

sự im lặng sau tiếng nói hằng thân thiết

là khoảng trống đã một lần tràn đầy

là máu trong tim – ngưng chảy

 

là bầu trời vắng sao

đêm hoang vu không đèn

con đường thênh thang vô định

giấc mơ chưa thức - đã quên 

  

là lý tưởng sụp đổ

giải Nobel hòa bình bị thu hồi

người ôm bom nổ banh xác

không để lại lý do, chính kiến

  

là thả rơi linh hồn

giữa những vách đá hẹp

chung quanh không đài tưởng niệm

không đền ma quỷ thần thánh

  

là sự mỏi mệt tận cùng

chẳng còn điều gì kích động được ký ức

câu chuyện không nghe, không kể

nốt nhạc im hơi, bặt tiếng

 

là khi nước mắt khô đi

mọi thứ đều trở nên dư thừa

hiểu biết càng vô hiệu

những đốm loang không thể tẩy xóa

  

là khi đời sống không còn khiếp đảm

vết thương không hút tỉa

khuôn mặt người thương không còn diện mạo

sự trống rỗng không ngừng đục khoét

  

là chốn cuối cùng sau mọi sự hủy hoại

của một lần, một thời tín ngưỡng

tình yêu, con đường, ánh sáng, bản nhạc

cả bóng tối cũng không buồn nấn ná

  

là sự dừng lại – vĩnh viễn

ở đây – hay bất cứ nơi đâu

  

nguyên yên

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Phố nhiều sương bay | Đồi chuông khàn đục | Tan lễ sáng này | Em mang ân phúc | Nắng về tinh khôi…
bát niên góc nhỏ kiếp người / tâm quá bồi hồi lỡ gọi là xưa / xưa nào nắng mỏng trong trưa / và hương đã cậy gió đưa em về.
Mùa Thu tới | chim gõ trên mái nhà | mây vắt ngang cửa sổ | lá vàng trên cành hồng
Ngỡ chừng | Quên nhớ đã nhiều | Chỗ ngồi xưa | Phủ liêu xiêu | Lá vàng | Tháng năm | Bụi giũ bàng hoàng | Trong thênh thang lặng | Là mênh mang buồn
Tôi về thăm Việt Nam, mang theo nắm tro Mỹ. | Khi rời Việt Nam, mang theo nắm tro Việt. | Ghé Nhật du lịch, mua hũ cốt thủy tinh | Trộn lẫn hai loại tro, thử nghiệm.
trống đánh trống đánh trống đánh | thùng thùng thùng thùng thùng thùng | cái rỗng khoét trời một lỗ | địa đàng này em cứ thung dung
dâu bể trôi qua như quyển sách | trang giấy vàng - ký ức ngủ quên
những con chim nhàn nhã | bên tán cây rễ xoắn gầy gò | nơi tôn nghiêm mùa thu | tiếng ai cười như chuông đổ
Một bút tâm chưa vững bền | Khí trời lỏng quẹt nước rên ngoài bìa | Rừng bỏ đi lúc canh khuya | Ngột ngạt phủ sóng lời thơ cuộn chìm
Em bắt đầu ghen với những khoảng trống của tôi | Khoảng trống tôi không hề hiện diện | Ngay cả một bệt màu để quên cũng đã được thu dọn | Chỉ còn tiếng sực tắt của những thanh trường canh | Báo động ngày sắp cạn nước.