Nẻo Về

02/09/202315:34:00(Xem: 3309)
nvh
Minh họa Nguyễn Việt Hùng

 

 

sáng tạo như mê như điên

 

hút tới

 

tràn lấp

 

diện tiền mênh mang

 

cùng em

 

lập địa hoang đàng

 

từ phơi mở với tình tang

 

rập rờn

 

bóng nắng chiều

 

thổi

 

cô đơn

 

vào trong lục tía

 

hồng ngôn cực tình

 

đừng chờ

 

đợi

 

chép u linh

 

hãy ghi từng nốt hoan trinh mặn nồng

 

như muối. bể cả. mơn man

 

như sóng ngực vồ vập

 

hang động tình

 

khép

 

mở

 

càn khôn rập rình

 

sáng hóa khe hở mùa vinh hiển này

 

khi về lá cỏ ngất ngây

 

 

phiên lục diệp

 

đã bày tâm tư

 

 

)(

 

h o à n g x u â n s ơ n

 

17 aout 2023

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Anh thăm nhà về / Anh nằm ngủ / Hai tay úp trên ngực / Giấc nghủ thanh thản...
Nhiều đàn bà quá tuổi có con | bỏ phiếu chống phá thai. | Nhiều đàn ông ăn hết táo chàng hảng | bỏ phiếu chống phá thai. | Phải chăng những ai muốn phá thai đều quái quỉ?
Chẳng nhớ ngày nào. tháng nào / Đi qua vùng đất máu chảy ấy / Máu từ bàn chân mẹ. bàn chân em / Những vết máu từ ngày. tháng, năm, đó...
Thơ của hai thi sĩ: Thy An & Nguyễn Hàn Chung...
Dấu thời gian để lại trên con đường nó đi qua là tàn phai, là những đổi thay tác động vào tâm thái vui buồn của ta, tạo nên hoài niệm, và ước mơ. Vậy cái lúc đang thở, bạn có biết thời gian đang có mặt không, và có nhìn kỹ người bạn đồng hành ấy không. Phải chăng lúc dừng lại đó là ta đang thức cùng hiện tại? Trong Kinh Người Biết Sống Một Mình, Đức Phật dạy: Đừng tìm về quá khứ/ Đừng tưởng tới tương lai/ Quá khứ đã không còn/ Tương lai thì chưa tới/ Hãy quán chiếu sự sống/ Trong giờ phút hiện tại/ Kẻ thức giả an trú/ Vững chãi và thảnh thơi.
nếu có sấm về thế kỷ này | nếu biết chủ nghĩa sẽ chết | nếu biết chính nghĩa không còn ai tha thiết | có bao nhiêu người nằm xuống | có bao nhiêu người trôi trên biển
Hôm qua / ở đây là ngày đầu mùa xuân / tờ lịch rơi xuống một nụ đào / Tháng Ba sắp hết / Tháng Tư như lệ sắp trào...
Thơ của hai nhà thơ: Trần Mộng Tú & Vĩnh Ngộ...
Để có một Paris, biết bao lần Thượng Đế phải suy nghĩ? Để có một sông Seine, biết bao lần Thượng Đế phải sửa đổi số phần?
ý hẳn trời là mây sao | nơi tồn đọng của điệu chào mân côi | về tôi về giữa núi đồi | về tôi chút nắng và môi thầm thì