Buổi Sáng

06/09/202310:39:00(Xem: 2658)
DC407 (2)
Ký Họa Đinh Cường


Tôi phải nói với em
làm sao tôi luôn yêu
em tôi nghĩ về điều
đó vào những buổi sáng

xám với nỗi chết trong
miệng rồi trà chưa bao
giờ đủ nóng và thuốc
lá khô chiếc áo khoác

màu hạt dẻ làm tôi
lạnh tôi cần em và
nhìn tuyết im ắng ngoài
cửa sổ trong đêm nơi

vũng tàu đậu những chiếc
xe buýt rực rỡ như
đám mây và tôi lẻ
loi nghĩ về những ống

sáo tôi luôn mất em
khi tôi ra bãi biển
cát ướt với nước mắt
dường như của tôi mặc

dù tôi chưa bao giờ
khóc và giữ em trong
trái tim tôi với niềm
vui thích em có vẻ

tự hào bãi đậu đông
xe và tôi đứng lúc
lắc chùm chìa khóa chiếc
xe hơi trống trơn như

xe đạp bây giờ em
đang làm gì em ăn
trưa ở đâu và có
nhiều cá trồng không thật

khó nghĩ về em với
không có tôi trong ý
tưởng em làm tôi buồn
phiền khi em ở một

mình đêm qua những vì
sao dầy đặc và hôm
nay tuyết là danh thiếp
của chúng tôi không thân

thiết không có gì làm
tôi sao lãng âm nhạc
chỉ là trò đố chữ
em có biết thế nào

khi em là người hành
khách duy nhất nếu đó
là nơi xa hơn nơi
tôi xin em đừng đi.

Frank O’Hara (1926 – 1966) - Khế Iêm dịch


* Trích từ : Thơ Mỹ – Một Thời Đáng Nhớ
American Poetry – A Memorable Time

***

MORNING

I’ve got to tell you
how I love you always
I think of it on grey
mornings with death

in my mouth the tea
is never hot enough
then and the cigarette
dry the maroon robe

chills me I need you
and look out the window
at the noiseless snow
At night on the dock

the buses glow like
clouds and I am lonely
thinking of flutes
I miss you always

when I go to the beach
the sand is wet with
tears that seem mine
although I never weep

and hold you in my
heart with a very real
humor you’d be proud of
the parking lot is

crowded and I stand
rattling my keys the car
is empty as a bicycle
what are you doing now

where did you eat your
lunch and were there
lots of anchovies it
is difficult to think

of you without me in
the sentence you depress
me when you are alone
last night the stars

were numerous and today
snow is their calling
card I’ll not be cordial
there is nothing that

distracts me music is
only a crossword puzzle
do you know how it is
when you are the only

passenger if there is a
place further from me
I beg you do not go

Frank O’Hara (1926 – 1966)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bạn ơi, Đừng tưởng tôi là người gan dạ. Không, Tôi là người nhát sợ. Thay vì vào các diễn đàn, Facebook, Twitter đọc tin nhảm rồi tranh luận, Tôi tụng kinh Thay vì để đầu óc lang thang, có thể nổi điên hay trầm cảm, Tôi niệm Phật. / Dear friends, Don't think I'm brave. No, I have fears. Instead of going to forums, Facebook, and Twitter, reading gossip, and arguing, I chant the Sutras. Instead of letting my mind wander, maybe getting mad or depressed, I recite Buddha's name.
Anh thăm nhà về / Anh nằm ngủ / Hai tay úp trên ngực / Giấc nghủ thanh thản...
Nhiều đàn bà quá tuổi có con | bỏ phiếu chống phá thai. | Nhiều đàn ông ăn hết táo chàng hảng | bỏ phiếu chống phá thai. | Phải chăng những ai muốn phá thai đều quái quỉ?
Chẳng nhớ ngày nào. tháng nào / Đi qua vùng đất máu chảy ấy / Máu từ bàn chân mẹ. bàn chân em / Những vết máu từ ngày. tháng, năm, đó...
Thơ của hai thi sĩ: Thy An & Nguyễn Hàn Chung...
Dấu thời gian để lại trên con đường nó đi qua là tàn phai, là những đổi thay tác động vào tâm thái vui buồn của ta, tạo nên hoài niệm, và ước mơ. Vậy cái lúc đang thở, bạn có biết thời gian đang có mặt không, và có nhìn kỹ người bạn đồng hành ấy không. Phải chăng lúc dừng lại đó là ta đang thức cùng hiện tại? Trong Kinh Người Biết Sống Một Mình, Đức Phật dạy: Đừng tìm về quá khứ/ Đừng tưởng tới tương lai/ Quá khứ đã không còn/ Tương lai thì chưa tới/ Hãy quán chiếu sự sống/ Trong giờ phút hiện tại/ Kẻ thức giả an trú/ Vững chãi và thảnh thơi.
nếu có sấm về thế kỷ này | nếu biết chủ nghĩa sẽ chết | nếu biết chính nghĩa không còn ai tha thiết | có bao nhiêu người nằm xuống | có bao nhiêu người trôi trên biển
Hôm qua / ở đây là ngày đầu mùa xuân / tờ lịch rơi xuống một nụ đào / Tháng Ba sắp hết / Tháng Tư như lệ sắp trào...
Thơ của hai nhà thơ: Trần Mộng Tú & Vĩnh Ngộ...
Để có một Paris, biết bao lần Thượng Đế phải suy nghĩ? Để có một sông Seine, biết bao lần Thượng Đế phải sửa đổi số phần?