CÁO PHÓ

07/11/202315:45:00(Xem: 3639)

Tranh dinh cuong
Tranh minh họa: Đinh Cường
Cho cái bóng tôi đã bỏ lại một mình trước khi tôi
vượt biên giới, cái bóng của tôi, thứ ở lại
cô độc và giấu mình trong bóng tối của đêm,
lạnh cóng nơi nó ở, chưa bao giờ cần một tấm visa.

Cho cái bóng của tôi, thứ đã chờ đợi tôi trở lại,
vô gia cư trừ khi tôi bước đi bên cạnh nó
dưới ánh sáng mùa hạ.

Cho cái bóng của tôi thứ mong được đến trường
với những đứa trẻ của buổi sáng, nhưng không lọt vừa
những cánh cửa lớp học.

Cho cái bóng của tôi giờ đã mắc cảm lạnh, đã
hắt xì và ho, không có ai ở đó nói với nó “Cơm muối!”
Cho cái bóng của tôi đã bị ô tô và xe tải đè nát,
ngực của nó bị đạn pháo bị đạn súng xuyên thủng,
bay không cánh,
cái bóng của tôi không người cứu giúp,
rỉ máu đen
qua ký ức của nó
bây giờ, và mãi mãi.

Mosab Abu Toha 
Nguyễn Huy Hoàng chuyển dịch


Mosab Abu Toha là một nhà thơ Palestine quê Gaza. Tập thơ đầu của anh "Things You May Find Hidden in My Ear," lọt vào vòng chung khảo giải thơ của Hiệp hội Nhà phê bình Sách Quốc gia Mỹ năm 2022.



---

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tôi trôi tuổi ấu thơ, từ quê hương cùng khổ, rau dưa khoai sắn / Tôi trôi từ chợ quán rường, cái đình làng, ngôi trường tiểu học, áo lấm lem màu mực tím mẹ mới mua, cùng cây viết lá tre, trang giấy tự túc, vàng khè, không trông rõ chữ...
Rõ ràng, có tai không nghe, | có mắt không thấy, | có tay chỉ thòng lòng, | có chân chỉ đi lui đi tới, | duy nhất có miệng, người nói không ngừng.
tình yêu lạnh như biển | những cái giống không cùng đời | có thể là một vì sao nhỏ bé | có thể là một nét mày hung tợn | trả treo trước gi
Thơ của hai thi sĩ Quảng Tánh Trần Cầm & Thy An...
Thành phố cháy hết cây cỏ. | Những tàng dừa nhớ gió. | Những đỉnh thông khát nước. | Sao tình yêu chưa sôi sục trong em?
Thơ của ba nhà thơ: Nguyễn-hoà-Trước, Trần Hạ Vi, Trần Yên Hòa...
Kể lạ, ở “nước non mình”, bút hiệu của các nhà sáng tác qua nhiều lãnh vực văn chương, thi ca, âm nhạc, hội họa, nghiên cứu phê bình, truyền hình, báo chí, diễn viên, có bút hiệu/danh, là Sơn [không kể Sơn ở đầu như Sơn Nam, Sơn Tùng, Sơn Vương…] là đông vô số kể. Thiếu Sơn, Triều Sơn, Trúc Sơn, Phạm văn Sơn, Trịnh Công Sơn, Mai Sơn, Phong Sơn, Vân Sơn, Trần văn Sơn, Linh Sơn, Trần Áng Sơn, Từ Sơn, Vinh Sơn, Tiến Sơn, Cao Sơn, Ngô văn Sơn, Lê Thái Sơn, Nguyễn Lê La Sơn, Lê Tây Sơn. Chu Sơn, Tùng Sơn, Hoài Sơn, Đào Bá Sơn…Trong đó hai ông Sơn thi sĩ là….đáng yêu nhất. Nguyễn Đức Sơn và Nguyễn Bắc Sơn. Đáng yêu, vì hai ông này đều có tài, đều có cái lạ trong thơ, lẫn ngất ngư, ngất ngưỡng, ngất ngây trong đời sống.
ôi màu xanh bể dâu ngút ngàn | truy lùng những lóng mây tự ải | giữa bầu trời hắc ín | rúc đầu những chú ve non | làm mồi cho lũ bọ đất
đàn bà càng già càng khô khan | đàn ông càng già càng nhiều cảm xúc | kích thích tố giảm theo thời gian nên sự dịu dàng và tóc của người nữ ngày càng bớt mượt | và anh hùng tính của người nam ngày càng trượt xuống đồi
Một mình ngồi với một mình | Một mình ngồi với một mình thành hai | Hai mình ngồi với một mình | Thành ba thành bốn thình lình thành trăm