Ước Gì

02/01/202414:51:00(Xem: 2543)
gaza children

Aya, 5 tuổi, ôm chặt con búp bê của mình nhìn lên bầu trời Gaza
tràn ngập máy bay chiến đấu từ bên trong một trường học của UNRWA (Cơ quan
Cứu trợ của Liên Hiệp Quốc dành cho Người tị nạn Palestine
ở Cận Đông), nơi trẻ em và các gia đình như gia đình Aya đang trú ẩn.
© UNICEF/UNI448738/AJJOUR



Ước gì trẻ con* không chết.

Ước gì các em được đón lên trời,

tạm thời, đến khi chiến tranh

chấm dứt.

 

Và các em sẽ trở về nhà an toàn,

ba mẹ sẽ hỏi các con 
đi đâu về? Các em sẽ đáp

thưa ba thưa mẹ
chúng con mới đi chơi 
với những đám mây trời.

 

Ghassan Kanafani | nhà thơ Palestine

 

 

*Số người chết tại Gaza qua các đợt tấn công của Israel tính đến ngày đầu năm 2024 đã lên đến trên 21,822 người, gồm đa số đàn bà và trẻ em.
Các tổ chức thiện nguyện quốc tế như Hồng Thập Tự hoặc Unicefusa hiện đang có mặt cứu trợ tại dải đất này, quý vị có thể góp phần cứu giúp tại: https://www.unicefusa.org/stories/after-brutal-year-room-hope-unicefs-impact-2023?form=FUNYADDHSLL

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Một mùa hè, khi chàng vẫn còn trẻ, chàng đứng bên cửa sổ và tự hỏi họ đã đi đâu, những người đàn bà ngồi bên biển, ngắm nhìn, chờ đợi một điều gì đó không bao giờ đến, gió nhẹ phả vào da họ, gửi những lọn tóc xoã ngang môi họ. Họ đã ngã xuống từ mùa nào, họ đã lạc lối từ ý niệm nào của nét yêu kiều? Đã lâu rồi kể từ khi chàng nhìn thấy họ trong vẻ lộng lẫy đơn độc, trĩu nặng trong nỗi biếng lười, dệt nên câu chuyện buồn về niềm hy vọng bị bỏ rơi. Đấy là mùa hè chàng lang thang trong màn đêm kỳ vĩ, trong biển tối, như thể lần đầu tiên, để tự toả ra ánh sáng của chính mình, nhưng những gì chàng toả ra là bóng tối, những gì chàng tìm thấy là đêm.
Ba thi khúc của nữ thi sĩ Trần Hạ Vi...
đông tây nam bắc mù như nắng | vẽ bóng mưa rào một trận chơi
chim săn mồi không lo bị bắt | chỉ về mặt đất bằng cách bị bắn rơi
Tháng sáu, mười hai, từ đấy nhé | Chung đôi, từ đấy nhé lìa đôi! |Em xa lạ quá, đâu còn phải | Tố của Hoàng xưa, Tố của tôi.
Thơ của hai thi sĩ Trần Yên Hòa & Thy An...
ai hát mà nghe đau gai nhọn | vết sướt lâu đời mưng nhọt ung | đắp một hang dài hoa nguyệt cấm | biết đâu mà dọi ánh tương phùng
Thơ của hai thi sĩ Trần Mộng Tú & Đào Văn Bình
Ô hay, đất cỏ bời bời / Xanh như huyễn mộng, ngọt lời hoan ca / Cúi đầu niệm chú Ba la... / Cỏ chôn vào đất... hóa ra thiền vườn?
nhưng hôm nay tôi chợt nhận thấy | vết sẹo có thể chữa nhanh| nếu cho nó thở sẽ lành vết thương