Tráng Sĩ

02/03/202415:45:00(Xem: 2600)
hình snow
Người dân đặt hoa tưởng nhớ cố lãnh đạo phe đối lập Nga
Alexey Navalny tại Solovetsky Stone, tượng đài tưởng niệm 
các nạn nhân bị đàn áp chính trị ở Moscow, Nga,
ngày 19 tháng 2 năm 2024.
 

Tôi không biết anh, Alexey Navalny

làm sao biết một người chỉ qua Wikipedia qua mẩu tin trên mạng

anh là luật sư

chống tham nhũng và chính phủ

thoát chết một lần

ngộ độc hay bị đầu độc

qua đời ở tuổi tứ tuần

một cách tự nhiên hay bị giết

câu trả lời nằm trong lịch sử như mọi biến cố khác trên đời

 

không biết anh, không biết anh nghĩ gì

con đường về Nga sau khi rời bệnh viện năm hai ngàn hai mươi mốt

“tráng sĩ một đi”

Kinh Kha trong đất nước mình

hay tù nhân chính trị lạc quan

 

không biết nhưng vẫn bồi hồi

dưới những cành hồng anh nằm ngủ

hàng ngàn người chào giữa tiếng

nghiến răng của cường quyền từ Siberia đến Moscow

 

về thế giới bên kia

khuôn mặt anh có còn nét khắc khổ và cương quyết

anh có chờ một ngày dân tộc mình sáng mắt

hay thấy tất cả là dã tràng xe cát

con người sống bởi bánh

và lòng tự hào dân tộc sau lớp kính dày

 

về bên kia, anh để phía sau

Chiến tranh và hòa bình, Tội ác và hình phạt

Hồ Thiên Nga đầy nước mắt hôm nay

 

“chúng tôi sẽ không quên”

người tiễn đưa cao giọng

 

tôi không biết những người này

có thả neo lời hứa hẹn

có nhìn thấy những gì trôi theo ngọn sóng

ở một vùng biển xa

nơi thuỷ triều chậm nhưng gió động quanh năm

 

kc Nguyễn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
... Thơ Trần Hạ Vi là sự hòa quyện giữa triết lý hiện đại, cảm xúc nữ tính và nhịp điệu đời sống, nơi mỗi câu chữ đều vừa biểu đạt, vừa phân tích, vừa soi chiếu – để người đọc vừa thấy mình trong đó, vừa ngỡ ngàng trước phát hiện mới về bản thân và thế giới. Phong cách này không chỉ làm nổi bật những xúc cảm đời thường được khúc xạ qua trí tuệ và ngôn từ, mà còn tạo nên một không gian thi ca nơi con người và thời đại, thân xác và ngôn từ, tình yêu và tự do cùng nhảy múa, vừa thật vừa mơ, vừa gần vừa xa, vừa dịu dàng vừa sắc sảo....
ở bên tả ngạn sương mù | áo em dính hạt mù u đến giờ | nhớ chờ anh nhé ngu ngơ | tàn cây cơm nguội đôi bờ còn thương
sau cùng thì Ba không cần nó nữa | cái thẻ có hiệu lực | hai năm hay ba năm | để được tạm trú trên đất nước của mình
Tới rồi mùa thu | Vẫn còn nắng. chưa thấy mù | Sẽ bưng mấy chậu phù du vô nhà
Chúng ta đang trôi đi đâu?! xuất hiện như một tập nhật ký chữ nghĩa, không phải để giải thích, cũng không để an ủi. Nó gợi nhiều hơn là nói, buộc độc giả phải cắm cúi dò trong đống chữ khúc khuỷu để tìm lấy một mảnh ánh sáng. Thơ của Bùi Chát không đi bằng cảm xúc bộc phát. Nó đi bằng những mâu thuẫn đẩy nhau, bằng chữ tự mổ xẻ chính nó. “Không phải cảm xúc / Mà chính là ngôn ngữ / Sinh ra thơ.” Câu thơ trông như một định nghĩa, thực chất lại là một phủ định, một cuộc đảo chính. Tình cảm ở đây không biến mất, mà bị kéo ra sau, thành phụ phẩm của thao tác chữ. Sự lạnh lẽo ấy làm cho thơ anh sáng rực, như ánh thép lóe trên lưỡi dao.
Nắng vạm vỡ leo bám lưng trưa, Ci sei tu… Em ở đó… Mùa hè nào đã đi qua. Đi qua như một tích tắc đời. Connie Francis Al di là cao vút giữa ngày, gọi nắng xuống cho đầy chiều chưa tới. Khi môi mấp máy điệu hờ tháng 9. Khi màu hoàng hổ trườn trên chiếc lá thu còn sót chút lục xanh. Như môi người còn đọng thanh xuân. Như mọi điều đã đi qua rớt lại mối diên trì...
Người ta đã tháo đi những bóng đèn | Không có ánh sáng | Nên không gây những tiếng động ban đêm | Khi chim ấp trứng | Những cái trứng | rất đỗi bình thường
Ngày 15 tháng 9 năm 2025, Thư Viện Quốc Hội Hoa Kỳ công bố Arthur Sze là thi sứ ‘Poet Laureate’ thứ 25 của Hoa Kỳ. Ông là thi sĩ gốc Á đầu tiên giữ vị trí này, sẽ chính thức ra mắt trong buổi đọc thơ tại Washington vào tháng Mười. Tin này đến - giữa thời buổi chữ nghĩa bị giản lược thành khẩu hiệu, bị cuốn theo dòng truyền thông ồn ã, chớp nhoáng - như một tín hiệu ngược dòng: thơ vẫn còn giữ vững chỗ đứng riêng của nó, như thân xác vẫn còn linh hồn.
Nguyên Yên, một trong những nhà thơ đương đại nổi tiếng ở hải ngoại. Cô chưa in một tập thơ nào, chỉ xuất hiện trên một số trang web như Việt Báo, Văn Việt, Hợp Lưu, Blog Trần thị Nguyệt Mai, Phố Văn… Ngoài những bài viết về thời sự, bình luận ký tên thật Nina Hòa Bình Lê với cái nhìn sắc bén và nhân ái, người đọc còn được biết đến Thơ của cô, với bút danh Nguyên Yên. Một tiếng thơ gây ngạc nhiên bởi ý tưởng, hình ảnh độc đáo, giản dị, mạnh mẽ, trữ tình. Tôi thực sự bị dòng thơ này lôi cuốn.