Tráng Sĩ

02/03/202415:45:00(Xem: 2609)
hình snow
Người dân đặt hoa tưởng nhớ cố lãnh đạo phe đối lập Nga
Alexey Navalny tại Solovetsky Stone, tượng đài tưởng niệm 
các nạn nhân bị đàn áp chính trị ở Moscow, Nga,
ngày 19 tháng 2 năm 2024.
 

Tôi không biết anh, Alexey Navalny

làm sao biết một người chỉ qua Wikipedia qua mẩu tin trên mạng

anh là luật sư

chống tham nhũng và chính phủ

thoát chết một lần

ngộ độc hay bị đầu độc

qua đời ở tuổi tứ tuần

một cách tự nhiên hay bị giết

câu trả lời nằm trong lịch sử như mọi biến cố khác trên đời

 

không biết anh, không biết anh nghĩ gì

con đường về Nga sau khi rời bệnh viện năm hai ngàn hai mươi mốt

“tráng sĩ một đi”

Kinh Kha trong đất nước mình

hay tù nhân chính trị lạc quan

 

không biết nhưng vẫn bồi hồi

dưới những cành hồng anh nằm ngủ

hàng ngàn người chào giữa tiếng

nghiến răng của cường quyền từ Siberia đến Moscow

 

về thế giới bên kia

khuôn mặt anh có còn nét khắc khổ và cương quyết

anh có chờ một ngày dân tộc mình sáng mắt

hay thấy tất cả là dã tràng xe cát

con người sống bởi bánh

và lòng tự hào dân tộc sau lớp kính dày

 

về bên kia, anh để phía sau

Chiến tranh và hòa bình, Tội ác và hình phạt

Hồ Thiên Nga đầy nước mắt hôm nay

 

“chúng tôi sẽ không quên”

người tiễn đưa cao giọng

 

tôi không biết những người này

có thả neo lời hứa hẹn

có nhìn thấy những gì trôi theo ngọn sóng

ở một vùng biển xa

nơi thuỷ triều chậm nhưng gió động quanh năm

 

kc Nguyễn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chẳng ai biết tận, thế giới bên ngoài bí mật. Thế giới bên trong càng bí mật hơn. Thế giới trí óc vô cùng khó hiểu. Thế giới con tim càng nhiều chuyện bất ngờ. Chẳng ai biết được chuyện gì sắp xảy ra, sao lại ngạc nhiên khi chuyện xảy đến?
trốn nắng, những con bồ câu về | đậu trên bao lơn, sự thanh thản không làm sao hiểu nổi | bay đi, thứ hoà bình giả dối | em xua tay và tức thì xấu hổ về sự ngu ngốc của mình
Yêu được hồi nào cứ yêu. | Một hôm tự nhiên: hết. | Như còi cứu thương: tắt, | Như sấm sét: câm | Gió sẽ thối tất cả biệt tích.
Trong tập Bốn Mùa Trời và Đất, Márai Sándor cảm giác về mùa hè, …Tôi đứng trên ban công, giữa một vùng xanh, nghe tiếng rì rào thức dậy của cây cỏ. Mùa hè đây rồi, tôi nghĩ; và nó giống như một cảm xúc tràn ngập trong tôi, không khoan nhượng, và đầy những kỷ niệm giản dị… (Giáp Văn Chung dịch) Trong tản văn Hoa Nở Vì Ai, Vũ Hoàng Thư viết, …Tháng 7 gọi về hàng phượng đỏ thắm rung rinh chùm nở, thứ lung linh ảo mờ, gần gụi mà xa thẳm… Và mùa hè trong truyện của Đặng Thơ Thơ, … Đó là lúc chín nhất của mùa hè. Những trái táo bắt đầu căng mật. Từ trong lá cây thoảng ra những ngọn gió màu xanh thẫm...Ở Cảnh Nhàn của Bạch Vân Cư Sĩ có thú sống, xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao…, có lẽ thời của người, nước còn trong ao còn sạch.
một bên lòng tàn lụi, một bên non omnis moriar – chỉ là những thanh âm, nhẹ hẫng hút biến
Ngày càng lún sâu | Ngày càng bị chìm xuống
không hẳn tàn phai | mà dần nhạt | đến không còn vết tích câu lưu
Những chiếc điện thoại không còn chiếm ngự | từ sáng tinh mơ đến lặn mặt trời | trước mặt nhau hai bàn tay cùng mở
có nhiều khi | thấy hoàng hôn không về | trên cánh đồng | để nghe tiếng hò trăng khuya | chìm xuống đáy nước mênh mông