Thơ khaly chàm

24/04/202407:48:00(Xem: 2810)

John Martono

quán khuya & đồng cảm

 

nâng ly

sóng sánh rượu đầy

chạm âm ba động cau mày chi em

ghì ôm… dục tính cũ mèm

môi ngoan hoán dụ nhũn mềm thời gian

 

nòi thơ thẩn với mơ màng

hồn điên vịn bóng cười khan ngạo đời

cài khuy kín ngực em ơi

cùng ta chiêm bái đất trời xoay nghiêng!

 

lệ khô viền mắt đen tuyền

tháo dây cương tỏa hỡi thiên hương buồn!

thủy tinh hú gọi cội nguồn

hai ta chuyển hóa từ muôn kiếp nào?

 

nhìn nhau đẫm khói chiêm bao

sá gì hồn vía tan vào hư không

đừng bi lụy

cạn rượu nồng

đêm sâu thẳm

hãy nhập đồng… múa may

 

đêm cuchi 4/2024

 

 

thỉnh thoảng cười khan như loài vượn núi

 

sự sống động của trạng thái lồi lõm trên giấy

con chữ trong não rất thích điên khi cảm xúc chưa hưng phấn

khi ấy. thời gian cũng muốn có khuôn mặt ngoài rìa bóng đêm

hôn nỗi hèn mọn của những đức tin sang trọng thật ra rất nhớp nhúa

 

đôi lúc chợt thấy mặt trời rơi vào  miệng cống

người ta không cần biết những gì là bất trắc hay tĩnh tại

nhân danh về quyền tự do muốn nín thở nên phải trật quần

nhất định vẫn ở đấy mùi thơm lịch sử của một dân tộc

 

sao cứ lảng vảng nhiều hình nộm không chịu đào huyệt mộ

nhìn lũ chó điên liếm sạch máu trong lồng ngực cuộc đời

những người đàn bà móm mém đi ra từ con mắt của lá

tạo dáng những đóa hoa bằng đất

ấp ủ vào lòng rồi trốn chạy khỏi bọn đồ tể sát nhân

 

tôi hớp sợi khói rơm đắng đót ở quê nhà

có thể em hẫng hụt và tự hỏi

tại sao trên thế gian này

lại có thằng người chỉ ngồi một minh trước hiên nhà che ô khi trời nắng hạn

thỉnh thoảng cười khan như loài vượn núi

 

tptayninh 38 độ

 

– khaly chàm

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tôi đi tìm phố cho riêng tên mình / Những tiếng nói chào nghiêng cánh vẫy / Mỗi bước thậm thình trong phế tích / Âm xưa nhỏ giọt giọt trên từng cây số nhạc ngựa...
bống bồng bông / những giọt nắng lăn tăn trên bàn tay / rót nỗi buồn sóng sánh đầy ly ̶ ̶ ̶ nỗi buồn chập chùng sủi bọt...
Bà nổi tiếng với bộ tự truyện 6 cuốn. Quyển thứ nhất nổi tiếng nhất trên thế giới viết về 17 năm đầu đời của bà, I Know Why The Caged Bird Sings (1969), bà nói: “Đầu tiên người đời phải học cách chăm sóc chính mình để rồi có thể chăm sóc người khác. Đó là lý do làm cho “chim trong lồng hót”. Với tự truyện này bà được xem là một trong những phụ nữ Mỹ gốc Phi đầu tiên dám công khai bạch hóa đời riêng của mình. Maya Angelou được chọn làm “Người Phụ Nữ của Năm 76” (Woman of the Year) về Truyền Thông của tạp chí Ladies’ Home Journal. Giải Thưởng Matrix của Hội Women in Communications, Inc. vào năm 1983, Giải Thưởng Văn Chương North Carolina vào năm 1987, Giải Thưởng Candace 1990 của Cơ Quan Liên Minh Quốc Gia Phụ Nữ Da Đen (The National Coalition of Black Women).
trong một giấc mơ khác, tôi về | nơi đó |từ sâu thẳm tôi vẫn còn tin, có lẽ | khi nước tràn khe đất nứt, mảnh kim loại bắt đầu han rỉ và những lá mềm của cây lúa mọc lên | khi sáo ngữ văn hiến bốn ngàn năm thay bằng đối thoại về nhân quyền | khi tiếng thì thầm từ quê cũ thay bằng tiếng gọi | nước mắt chảy dài, tôi nói | gốc rễ của một người không đứt mất bao giờ.
Thơ của Lưu Diệu Vân khẳng định bản thân phụ nữ trong thời gian. Nhà thơ tự lên giây đồng hồ cho chính mình. She, Self-Winding, tựa đề tuyển tập thơ Anh ngữ mới nhất của cô (Ugly Duckling Presse, September 2022), phản ảnh những tranh đấu và hòa giải giữa thế giới bên ngoài và đời sống nội tâm, giữa phong tục và trào lưu mới, quá khứ và hiện tại, lãng mạn và thực tiễn. Thơ của cô cũng hàm súc di sản chiến tranh và kinh nghiệm di dân.
Chùm thơ mới của nhà thơ trẻ Lê Hưng Tiến, sinh sống ở thành phố Đà Nẵng, lần đầu đến với Việt Báo. Trân trọng giới thiệu...
Mùa Thu là nguồn cảm tác bất tận của thi sĩ, xưa cũng như nay. Hai bài thơ với thật nhiều thi ảnh Thu của nhà thơ Trần Mộng Tú...
ngồi trầm ngâm dưới bóng mát cây trúc đào vừa bị cưa / giống như hiền triết năm xưa / nhìn chu kỳ giăng tơ của nhện / lung lay trước gió bận lòng bao nhiêu câu hỏi trần gian / về những bệnh nan y tàn phá thân người...
Trả lại tôi người mẹ / Mẹ đến đón, ôm tôi / Trường đã tan cửa đóng / Bạn đã về hết rồi / Tôi đợi đã lâu lắm / Bóng mẹ biệt tăm hơi...
một ngày tuyệt vời nhờ cơn nắng nóng kinh hoàng / được ngồi bên trong căn phòng điều hòa không khí / vẩn vơ nhìn qua cửa sổ / một nắm mây lành...