Thơ khaly chàm

24/04/202407:48:00(Xem: 2804)

John Martono

quán khuya & đồng cảm

 

nâng ly

sóng sánh rượu đầy

chạm âm ba động cau mày chi em

ghì ôm… dục tính cũ mèm

môi ngoan hoán dụ nhũn mềm thời gian

 

nòi thơ thẩn với mơ màng

hồn điên vịn bóng cười khan ngạo đời

cài khuy kín ngực em ơi

cùng ta chiêm bái đất trời xoay nghiêng!

 

lệ khô viền mắt đen tuyền

tháo dây cương tỏa hỡi thiên hương buồn!

thủy tinh hú gọi cội nguồn

hai ta chuyển hóa từ muôn kiếp nào?

 

nhìn nhau đẫm khói chiêm bao

sá gì hồn vía tan vào hư không

đừng bi lụy

cạn rượu nồng

đêm sâu thẳm

hãy nhập đồng… múa may

 

đêm cuchi 4/2024

 

 

thỉnh thoảng cười khan như loài vượn núi

 

sự sống động của trạng thái lồi lõm trên giấy

con chữ trong não rất thích điên khi cảm xúc chưa hưng phấn

khi ấy. thời gian cũng muốn có khuôn mặt ngoài rìa bóng đêm

hôn nỗi hèn mọn của những đức tin sang trọng thật ra rất nhớp nhúa

 

đôi lúc chợt thấy mặt trời rơi vào  miệng cống

người ta không cần biết những gì là bất trắc hay tĩnh tại

nhân danh về quyền tự do muốn nín thở nên phải trật quần

nhất định vẫn ở đấy mùi thơm lịch sử của một dân tộc

 

sao cứ lảng vảng nhiều hình nộm không chịu đào huyệt mộ

nhìn lũ chó điên liếm sạch máu trong lồng ngực cuộc đời

những người đàn bà móm mém đi ra từ con mắt của lá

tạo dáng những đóa hoa bằng đất

ấp ủ vào lòng rồi trốn chạy khỏi bọn đồ tể sát nhân

 

tôi hớp sợi khói rơm đắng đót ở quê nhà

có thể em hẫng hụt và tự hỏi

tại sao trên thế gian này

lại có thằng người chỉ ngồi một minh trước hiên nhà che ô khi trời nắng hạn

thỉnh thoảng cười khan như loài vượn núi

 

tptayninh 38 độ

 

– khaly chàm

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Anh ngồi đây lặng im từ thuở nào / Nỗi buồn thương vô biên không hư hao / Anh gục đầu lên khẩu M mười sáu / Tâm hồn tôi tan hoang buồn biết bao...
Với ngày 30/4 sắp trở lại trong chu kỳ ngày tháng như một cơn ác mộng, với cuộc chiến bên Ukraine càng lúc càng khốc hại, kinh hoàng, thiết tưởng chẳng gì giúp chúng ta thăng hoa suy nghiệm bằng một bài thơ hay, một bài thơ của thi hào Czeslaw Milosz, người được mệnh danh là thi sĩ của “lương tâm nhân loại.” Việt Báo trân trọng giới thiệu.
bạn nhắc tháng tư ̶ ̶ ̶ vẫn nhớ nhiều khi ngày lánh mặt lẩn khuất trong đêm / và đêm từng đêm chập choạng tỏa lan mùi sóng biển...
từ nén nhang trầm ai thắp bên hóc núi / xin người mở cửa cho hương khói bay vào / xa xa bia đá tổ tiên ẩn mờ rêu phủ / chim hót thật hiền như tiếng suối trong xanh...
Vâng, tôi ở đây / nơi xa lạ này được 47 năm / tôi đã đi qua những rừng thông / xanh ngọc tới chân trời / tôi đi qua những mảnh đất / có thật nhiều hoa dại / những vườn cỏ vàng như hoa cải ở quê tôi...
Theo bản tin của Independent, chiều qua, đúng trong "Ngày của Trái Đất", khoảng sau 6 giờ chiều thứ Sáu, một phóng viên hình ảnh và cũng là một nhà hoạt động về thay đổi khí hậu/môi trường đã đi từ Colorado đến Washington và đốt lửa tự thiêu ngay trước tòa nhà Tòa án Tối cao , ông qua đời sau khi máy bay chở ông vào bệnh viện. Cảnh sát hôm thứ Bảy xác định người đàn ông là Wynn Bruce, 50 tuổi, ở Boulder, Colorado, theo bản tin của đài WUSA. Hiện chưa có xác định gì về việc liệu vụ tự sát có phải là một hành động phản đối hay không. Bài thơ "Đừng Đi" được nhà thơ KC Nguyễn viết trong cơn xúc động khi nghe tin này.
Cuộc chiến vừa tàn / Sau ba mươi năm / Người chiến binh, anh tôi, về thăm nhà/ Nói đi anh...
ánh nắng đầu mùa hè xuyên cửa kính / con chó ngủ gà ngủ gật trước tivi / bên ngoài vài đứa trẻ chạy nhảy trên cỏ / trời chuyển tiếp giữa lạnh và ấm ...
Vì tình yêu là những viên đạn / Bắn xuyên qua hồng tâm dĩ vãng / Dù người xạ thủ đã bỏ đi xa / Trái tim rách không bao giờ lành lại.
Anh ạ, từ khi anh vắng nhà/ Hộ khẩu bốn người, nay còn ba/ Gạo châu củi quế, đời vất vả/ Thương lắm con thơ, tội mẹ già...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.