Thơ

09/06/202412:29:00(Xem: 2336)
NguyenKhai 036
Tranh Nguyên Khai.



PHẬP PHỒNG MƯA

 

Phập phồng là phập phồng mưa

Chẳng mưa bóng bóng, mưa trưa phập phồng

Từ khi con bướm đậu bông...

Mù u trái rụng vườn mông mênh buồn

 

Tiếng con bìm bịp sầu buông

Qua sông con sáo nhập tuồng người dưng

Trời mưa ướt áo, xin ngừng...

Phập phồng em thuở rượu mừng rước dâu

 

Phập phồng mưa, phập phồng lâu...

Hàng hiên, cỏ mọc cúi đầu gội mưa!

 

*

 

THÁNG SÁU

 

Tháng sáu chờ mưa. Mưa vẫn xa

Giang hồ xa xứ. Mỗi mình ta

Mưa cũ lâu ngày. Không được gặp

Người cũ, năm nào như cánh hoa?

 

Tháng sáu chờ đêm. Đêm lạc nguyệt

Hương say, rượu đắng. Trăng bên đường

Ngươi khóc ngày về. Thân khách lạ

Mà tình năm cũ. Lạnh đêm sương!

 

Tháng sáu. Phù vân rợp đỉnh núi,

Chùa quen khách tục vương vướng bụi

Người mỏi giang hồ lên non cao

Chim cú rúc vào đêm không sao?

 

Tháng sáu. Dòng sông nằm mơ nước

Em mơ đêm…khỏa thân tự tình

Ta lỡ trao thân nơi quán trọ

Đêm động phòng cùng mưa nguyên trinh!

 

Tháng sáu chờ mưa. Ngày mệt nhoài

Quẩn quanh ngày tháng. Thơ nguôi ngoai

Ngày mai cỏ biếc. Xa danh lợi

Ta hóa thân thành… hạt mưa bay!?...

 

*

 

MƯA GÒ DẦU

 

Thoáng làm ướt áo nhau xưa

Trời mưa năm ấy mình chưa trao tình

 

Trời mưa hôm ấy thình lình

Đường mưa hôm ấy cho mình yêu nhau

 

Trời mưa ướt áo mà đau

Thương em đứt ruột áo màu nguyên trinh

 

Ngày mưa. Phố quận lặng thinh

Đường trơn trợt thế cho mình dìu nhau

 

Hạt mưa chậm hạt mưa mau

Xin đừng thóc mách. Đôi đầu kề môi...

 

– Trn Hoàng Vy

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thấy được mặt bên ngoài, không biết bên trong. Suy nghĩ bên trong, khiến nghi ngờ mặt ngoài. Có phải tất cả cái giống nhau, là cái như vậy? Còn cái khác nhau là cái ra sao?
Thơ của ba người: Quảng Tánh Trần Cầm, Thy An & Trần Hạ Vi...
---- Bài thơ tặng cặp tình nhân Trương Vấn & Kim Oanh Một thời anh mời em bước ra từ Thiên ý ngập tràn ánh sáng nơi những tiếng cười bay theo mây trời lãng đãng nơi niềm vui lơ lửng hương thơm tuổi học trò
Trong bài thơ “Không Đề” của cố thi sĩ Quang Dũng, có hai câu của chàng nói với nàng sau hai mươi năm xa cách, Em mãi là hai mươi tuổi/ Ta mãi là mùa xanh xưa… Điều gì khiến Quang Dũng vô hiệu hóa được sự tàn phai của thời gian? Mùa xanh ấy có phải là điểm nhấn rực rỡ của mùa xuân trên dòng trôi bốn mùa, và phải chăng tuổi hai mươi là nơi mà nhịp bổi hổi bồi hồi của đôi trái tim để lại dấu ấn? Nó mạnh mẽ tới mức người ta thấy thời gian ngừng lại. Ngang đó. Không trôi. Cứ là mùa xuân, cứ là hai mươi tuổi...
Khai bút đầu năm của nhà thơ Trần Mộng Tú...
Một sáng mùa Xuân ngập ánh hồng, / Một cung đàn ấm khắp Tây, Đông. / Một rừng thông điểm trời mây biếc, / Một vũng vàng tô biển nước trong. / Một khối bao la hoa lá trổ, / Một bầu bát ngát sắc hương nồng. / Một tia nắng đẹp soi muôn cõi / Một chữ là mang một tấc lòng.
Thưa người nước mắt bình minh/ Cái trong veo để phục sinh lại đời / Thưa người những bước rong chơi / Đưa nhau ngàn dặm nụ cười tung tăng / Sóng cao vực thẳm thưa rằng / Chân con kiến bé cứ lằng lặng đi / Mùa nào hút cánh thiên di /Qua sông núi biếc. Sợ gì nắng mưa
Thơ của hai nhà thơ Thy An & Kim Loan...
tết đến. công viên vắng, nơi đây | hàng cây chìm trong lớp sương mù dày đặc | những hình ảnh hiện ra trong đầu không lớp lang gì hết | trái ớt khô lá dong khô cội mai già chết
Nàng muốn anh là của nàng / Dẫu chỉ trong phạm vi một câu chuyện / Có thể yêu anh nửa cuộc đời / Đem hạnh phúc của mình / đánh đổi một cuộc chơi...