Mùa Thu Tới

03/10/202416:58:00(Xem: 1715)
Mùa thu photo nguyễn bá trạc
Photo Nguyễn Bá Trạc

     

                           

 

 Mùa Thu tới

 chim gõ trên mái nhà

 mây vắt ngang cửa sổ

 lá vàng trên cành hồng

 

Mùa Thu tới

rơi vào bàn tay

em nắm bàn tay lại

giữ thật chặt mùa Thu

cả hai cùng mất hút

vào trong đám sương mù

 

Mùa Thu tới

em không tô son mà môi vẫn đỏ

em không chải đầu

sao tóc rẽ hai nơi

Mùa Thu tới

chiếc khăn quàng trong tủ

trở mình gọi tên ai

những sợi len rất mỏng

nhớ mùi hương vai gầy

 

Mùa Thu tới

em nhìn mình trong gương

thấy mắt mình sao ướt

giọt sương hay giọt lệ

không phải đâu… giọt Thu

 

Mùa Thu tới

những câu Thơ rơi

theo những chiếc lá

không định nơi…

em rơi… vào mùa Thu

 

Mùa Thu tới

Em đứng sau cánh cửa

đợi tiếng giầy anh về

chỉ có một chiếc lá

thả mùa Thu bên thềm.

 

                        tmt-Mùa Thu-2024

Ý kiến bạn đọc
26/10/202421:49:53
Khách
Bài thơ về mùa thu của Cô Trần Mộng Tú hay lắm cô ạ. Mùa thu này cháu cũng vô tình nghe được bài hát nhạc tình trẻ cũng có tên "Mùa thu tới" của bạn Như Thông Viết ở Canada cũng có ngữ cảnh khá giống bài thơ của Cô. Nếu mà anh Như Thông Viết đã biết bài thơ của cô trước đó và phổ nhạc ra thì chắc sẽ còn hay hơn nữa. Thân thương chào Cô.
26/10/202418:50:08
Khách
Bài thơ hay, khá giống ý tưởng với bài hát Mùa thu tới của Như Thông Viết nhỉ
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Việt Nam ơi, Miền Trung đó! Đất khó bao năm cày lên sỏi đá, Mưa nguồn nước lũ bạc đầu thôn. Gió trút cây ngàn che núi xả, Mẹ thiên nhiên dang cánh rộng vuông tròn.
tôi đi trên cánh đồng cỏ dại hoa lá mùa hè thức dậy có những hương thơm làm ngây ngất tấm lòng chung thủy sắt son có những con chim biết hót tiếng trong và dài như hơi thở của sống còn gang tấc
Quá nửa khuya, phiếu bầu ông Trump thắng thế. Phe này reo hò, phe kia ủ rũ, Quá mỏi mệt, tôi ngủ ngồi. Chiêm bao. Thấy ông Trump đến nhà. Hỏi thăm sức khỏe. Ông sờ tôi từ đầu đến chân. Sờ đến đâu, tôi trắng đến đó.
Người ta đang đi đâu mà ngược về hai phía? họ đã đi như thế từ thời ông Adam
Chôn đau vào lũ triều dâng cuốn phăng cơ nghiệp mộ phần tổ tiên rú hờn rừng giận núi thiêng lằn ranh sống chết nhỡn tiền mắt ta
Người chồng cong mình chạy trên bờ / nhìn người vợ lên chiếc thuyền lá tre / chiếc thuyền chỉ chở được hai người / người chèo thuyền / đưa vợ anh qua sông sanh đẻ
Nhiều đêm ngủ mơ thấy mình nhỏ như con sâu. Không dám nói với ai. Chỉ nói vào thơ vì thơ không biết khi dể. Có phải vì yêu em tôi trở nên hèn nhát? Hoặc vốn đã hèn từ lúc sinh ra? Tôi không nhận cả hai, nhưng cả hai xỉ vả dày vò tâm trí người giả dối.
Lúc xưa, anh và tôi, học sinh cùng trường. Lớn lên cùng xông vào chiến trận. Đổ máu bảo vệ quê nhà. Gặp nhau mừng chưa chết. Nghe nhau từng tin tức hành quân. Gặp lại trong trại tù cải tạo. Cắn mảnh đường phèn chia đôi. Rít chung mẩu tàn thuốc lá. Chúng ta làm anh em suốt đời. Bây giờ gặp lại: Dân Chủ - Cộng Hòa, vì sao thù nhau hơn thù Cộng Sản?
bỗng thấy già nua / như trái đất và mặt trời / Pythagore và Euclide đã chết / toán học không định hình nổi sự sống
kính thưa sáu tám mênh mông / ru ta từ thuở mẹ bồng trên tay / mùa đông quê ngoại sương bay / phên tre gió tạt gò mây nắng chìm / tay huơ chân đạp chiều im / o oe tiếng khóc tiếng bìm bịp kêu /