Nụ Hôn | B’lao Sương

05/10/202413:09:00(Xem: 1967)

Ann P 12
Tranh Ann Phong



NỤ HÔN

 

Bẽn lẽn, hào hển bíu vào nhau

Môi nhúng vào môi chập chờn hư ảo

Mơn man gió vờn lau

Sợ cháy nửa bờ môi nóng bỏng!

 

Hạt sương. Lưỡi răng khua động

Cây kem mút thuở học trò mật ngọt

Chút ngái đắng, mặn giọt mồ hôi

Mắt nhắm. Nhìn đầy ý nghĩ…

 

Không trời đất và không cả người chung quanh

Tìm trong màu trăng lung linh xanh

Ngọn lửa bén

Sắc hơn dao, cháy trên từng vùng da thịt…

 

Chín nẫu nụ hôn!

 

 

B’LAO SƯƠNG

 

Ngày ta xuống dốc

Gặp người đi lên

Sương trên mí mắt

Chạm vào mông mênh?

 

Không là sơn nữ

Hái chè đồi cao

Người là thánh nữ

Ta mơ ngọt ngào

 

Mù sương lãng đãng

Hay mây trời giăng

Lưới ta sợi tóc

Sương mờ cách ngăn?

 

B’lao một ngày

Ta tìm giọt nắng

Gặp trong ánh mắt

Men tình say say…

 

Phố nhiều sương bay

Đồi chuông khàn đục

Tan lễ sáng này

Em mang ân phúc

 

Nắng về tinh khôi…

 

TRẦN HOÀNG VY

 

 

 

ĐÃ CUỐI THU RỒI ĐÓ EM

 

Vừa mới hôm qua em nhặt lá

Đã cuối thu rồi lá thôi rơi

Hạt mưa chừng đã gầy thưa giọt

Và chút heo may sáng trở trời!

 

Lá biếc, chồi non ngày xanh mắt

Hình như anh gặp lúc thu xa

Áo thuở nào mơ màu hoa cúc

Thơ tình thơm mực tím hôm qua?

 

Man mác sông thu dềnh dàng nước

Lục bình thơ dại buổi rong chơi

Chim vịt gọi chiều thu lẻ bạn

Giật mình con cá lặn không bơi!

 

Đã cuối thu rồi chơm chớm đông

Môi ngon thu cũ có son hồng?

Mắt của ngày xa còn bịn rịn

Từ ấy anh buồn em biết không?...

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
tôi hát lẩm nhẩm | như bông sen tưới tỏa | ngợp ngời tôi làm thơ loạn kinh thiên | trên dưới ngang dọc bần thần | lúc hừng hực lúc câm
Em nhan sắc đồi câm / Tôi ù lì bến chải / Máu những giọt rất thầm / Tới khấc tình bãi nại / Cứu rỗi một nhành cây / Buồn lên thập tự giá / Hồn ma xưa hiện ngày / Xuống vũng đêm đày đọa
Tôi đến thăm một thành phố miền đông ngẩn ngơ trước rừng thu rực rỡ chiếc kiềng vàng trên áo cô dâu đỏ màu đau thương nơi đó cũng rất tươi...
Làm sao em vá vầng trăng khuyết | Rọi xuống đêm tìm một giấc mơ | Trăng ngã bóng ai ngoài hiên lạnh | Khe khẽ theo em dỗ giấc chờ...
hương môi thơm tuyệt cú mèo/ ngất ngây hồn vía bay theo mây trời/ bồng bềnh nào phải chơi vơi/ quen từ chướng nghiệp gẫm cười ngất ngư / cài khuy áo ngực hình như / với em tùng tiệm thặng dư ngôn tình / ô hay, nữ tính lặng thinh/ kiêu sa đi chứ để hình dung ta!
Về đây yêu thương những | Gió lạnh trên đồi mây | Lời người như kiếp bạc Vin hờ một ngón tay
Chuyện này không ăn ảnh | và phải mất nhiều năm. | Mọi ống kính đã đi | đến một cuộc chiến khác.
nghe thời gian chập chờn trên con sóng | lạc lối trong tạp âm tạp điệu tạp niệm | một ngày hụt hơi thất lạc cõi manga.
Mẹ lau nước mắt con thuyền | về nơi thuỷ phủ* | nợ | duyên | đắm chìm
bát niên góc nhỏ kiếp người / tâm quá bồi hồi lỡ gọi là xưa / xưa nào nắng mỏng trong trưa / và hương đã cậy gió đưa em về.