Thôi, Đừng Tìm Em Nữa

19/12/202418:12:00(Xem: 2977)

                

 

CO_GI_DAU
Minh họa Đinh Trường Chinh

 

Em muốn lợp lại đời mình

như giáo đường lợp lại những viên ngói

con chim bồ câu mẹ sẽ tìm đến

ôm ấp trái tim em

một sáng

nỗi buồn em mọc cánh

bay đi

Em là con Chim nhỏ

bỏ lại mẹ và những viên ngói

lần đầu tiên biết đến bầu trời

 

Em muốn trườn lại đời mình

như con Giun nằm ngủ dưới phiến đá mùa Đông

một sáng thức dậy

trườn vào mùa Xuân vừa tới

 

Em muốn say lại đời mình

như chai rượu Mận

ủ từ mùa hè năm đó

một mùaThu, ai về gõ cửa

chén rượu nào rót giữa thâm ân

 

Em muốn như hoa Báo Xuân

thản nhiên chết đi sống lại

giữa hai mùa,

một sáng đầu năm,

nở tung bên cửa nhà ai báo… Em đã tới

 

Em muốn như Ve Sầu nằm im dưới lòng đất

nhiều năm

bỗng một ngày giữa Hạ nóng râm ran

rung cánh trên thân cây

hát vang bài ca tình ái

 

Em muốn như con Chuồn Chuồn Kim

trên ao bèo ngày đó

ai với bắt cho ai

trượt chân

ngã cái ngã đầu đời.

 

Em một đời quanh quẩn giữa bông hoa Báo Xuân, con Chim non, con Ve Sầu,

con Chuồn Chuồn Kim con Giun đất… và ngất ngây rượu Mận

Em không tìm ra em

 

Thôi anh,

đừng tìm em nữa.

 

tmt – Sinh Nhật 2024

 

***
 

Seek Me Not

 

I yearn to re-shingle my life, like a cathedral replacing its weathered roof tiles 

A mother dove will come to embrace my heart 

my sorrow will sprout wings 

and take flight

one morning

I’m the young bird soaring upwards, knowing the sky for the very first time

leaving my mother and the tiled roof behind

 

I yearn to crawl back into my life 

like an earthworm slumbering beneath a stone during Winter

which emerges one morning when Spring arrives

 

I yearn for a life steeped in plum liquor 

aged since Summer

Then Autumn comes with a gentle knock 

and a glass is poured with deep gratitude

 

I long to be like the Spring Herald flower

serenely transitioning between seasons of life and death

On a new year’s dawn, I will blossom

announcing my presence at some unknown doorstep

 

I want to be like the cicadas,

silent in earth for years,

on one hot summer day buzzing their wings in trees,

filling the air with love symphonies

 

I want to be like the damselfly 

on a water-hyacinth pond that day, 

when someone reached out to catch it for another,

slipped and had their first fall in life.

 

A lifetime I have wandered, among the Spring Herald flower, the young bird,
the cicadas, the damselfly, the earthworm, and the intoxicating embrace
of plum liquor, yet I remain elusive to myself.

 

So, my love, don't look for me anymore.

 

tmt - (on my birthday in 2024)

 

Translation - Đặng Thơ Thơ

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thiên Lý Độc Hành, là tựa một tập thơ của Thầy, và cũng là bốn chữ được viết treo trên hương án của Thầy tại chùa Phật Ân, huyện Long Thành, nơi Thầy ở vào những năm tháng cuối đời. Thiên lý độc hành, hình ảnh biểu trưng nhất về Thầy Tuệ Sỹ, muôn dặm cô lữ dằng dặc nỗi ưu tư phận nhà vận nước…Và, khó làm sao để tường tận cái chấp chới của vạt áo tỳ khưu đẫm ánh trăng đêm, thấp thoáng ẩn hiện Người và cõi thơ tịnh tĩnh. Từ núi lạnh đến biển im muôn thuở/ Đỉnh đá này và hạt muối đó chưa tan... Hỏi, tại sao, vì đâu, lòng muối kiên định... để bất khuất chưa tan?
Collage là một nghệ thuật. Hay chỉ là một thao tác thủ công? Có người cho cắt dán ( thơ ) mang tính nghệ thuật vì có sự suy nghĩ và đồng cảm của tác nhân. Có người cho đấy là một trò chơi lắp ráp trẻ con vì sự dễ dàng của cắt xén. Có người cảm nhận thơ cắt dán là một hình thức của họa thơ tân thời. Thử nghiệm xem
Mời đọc ba bài thơ: 1. Thảnh Thơi Đường Ngộ của Hoàng Xuân Sơn. 2. Nhẫn Nại của Thy An. 3. Buổi Trưa Ấy của Trần Yên Hòa
Có ai lật dùm pho Sử Việt | 50 năm máu vẫn thấm từng trang | Có ai cầm khăn thấm hộ | 50 năm sao lệ vẫn chứa chan.
Em là con cá Hồi | mấy chục năm sống nhờ biển khác | suối nào đợi em về | cho em trầm mình gửi nắm xương da | ôi những con suối quê hương
Hãy sống thêm một ngày nữa / Tới trước cánh cửa em chưa bao giờ mở ra / Hãy đọc lời ai điếu trên mộ chúng ta / Hãy đi qua / Dòng sông mùa lũ / Đặt tâm hồn / Vào trong tay một người khác / Hãy bắt đầu / Ngồi xuống / Giữa kẻ thù / Hãy để mưa / Rơi trên nghĩa địa / Hãy để tự do làm thành trí nhớ / Của quê hương chúng ta, hãy để người thiếu nữ / Đã chết trở thành hoa, hãy bắt tay một người .
Tháng tư nắng quái trên tàng lá / Ngày nóng rang, khô khốc tiếng người / Nước mắt ướt đầm trên mắt mẹ / Nghìn đêm ai khóc nỗi đầy vơi? / Tháng tư em dắt con ra biển / Hướng về nam theo sóng nổi trôi / Thôi cũng đành, xuôi triều nước lớn / Làm sao biết được, trôi về đâu?
Em biết không, khi em chết trước. Giường ngủ sẽ chết theo. Toàn thể căn nhà đều bệnh nặng.
Dù đứng bên bờ vực của tận diệt, con người vẫn có thể cứu chuộc chính mình bằng ngôn từ và ký ức, đó là tinh thần của giải Nobel Văn Chương năm nay. Trong ánh sáng của niềm tin, Việt Báo đăng lại bài thơ “Hãy để nước Mỹ lại là nước Mỹ” của Langston Hughes – một khúc ca vừa đau đớn vừa thiết tha, viết gần một thế kỷ trước, mà như viết cho thời đại ngày nay. Giấc mơ Hughes gọi tên lại vang lên – giấc mơ về một xứ sở nơi lời hứa của nước Mỹ là hơi thở chung của những người cùng dựng lại niềm tin vào công lý, vào tự do, vào chính con người.
Đọc thơ Nguyễn Xuân Thiệp, nhất là trong tập Tôi Cùng Gió Mùa, nếu cho là chủ quan, tôi vẫn nói rằng, Khí thơ của Nguyễn Xuân Thiệp là khí thu. Trăng ở thơ đó là trăng thu. Gió ở thơ đó mang cái hắt hiu thu. Không biết tại sao, chỉ thấy Khi đọc thơ Nguyễn Xuân Thiệp tôi lại liên tưởng đến cảm xúc của Trương Trào trong U Mộng Ảnh xưa: “Thơ và văn được như cái khí mùa thu thì là hay.”. Nguyễn Xuân Thiệp, xuất hiện lần đầu tiên trên dòng thơ của văn học miền Nam Việt Nam vào năm 1954 trên Thẩm Mỹ Tuần Báo với bài thơ Nhịp Bước Mùa Thu. Bài thơ tính đến lúc này là 71 năm -tiếng thở dài một đời người-, hôm nay tôi đọc lại, cảm xúc vẫn bị lay động bởi hình ảnh u buồn của lịch sử vào thời gian xa xăm đó.