Vô thanh âm lịch

16/01/202515:04:00(Xem: 1721)
Vu Dieu Cua Ran Huynh Le Nhat Tan
Vũ Điệu Của Rắn - Huỳnh Lê Nhật Tấn

 

sáp của nến chảy dài trên mặt gỗ

hình dáng dị kỳ

giống tình yêu em trong gáo nước

tạt trên đất ẩm

con mèo lông vàng giật mình

chui vào bụi cây

hốt hoảng như nỗi nhớ khêu dậy

 

có chút lửa trong tim hiền lành

hơi nóng bàn tay nổi gân xanh

tình ta dàn giấy trắng

hiện lên màn ảnh

chiếc laptop bật suốt đêm không tiếng

nụ cười thật nhẹ mông lung

 

biết bao hình ảnh mơ hồ

tờ lịch đông tây lẫn lộn

cọp, mèo, rồng, rắn

mười hai con giáp tử vi

đồng bằng và sông núi chập chùng

ta đi qua và trở về

- thực hay mộng -

thời gian xoáy mòn khắc nghiệt

chà xước những đen tối góc lòng

 

từ một nơi nào gọi về

thử lắng nghe

tiếng vô thanh của âm lịch tàn năm…

 

thy an

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Em nhan sắc đồi câm / Tôi ù lì bến chải / Máu những giọt rất thầm / Tới khấc tình bãi nại / Cứu rỗi một nhành cây / Buồn lên thập tự giá / Hồn ma xưa hiện ngày / Xuống vũng đêm đày đọa
Tôi đến thăm một thành phố miền đông ngẩn ngơ trước rừng thu rực rỡ chiếc kiềng vàng trên áo cô dâu đỏ màu đau thương nơi đó cũng rất tươi...
Làm sao em vá vầng trăng khuyết | Rọi xuống đêm tìm một giấc mơ | Trăng ngã bóng ai ngoài hiên lạnh | Khe khẽ theo em dỗ giấc chờ...
hương môi thơm tuyệt cú mèo/ ngất ngây hồn vía bay theo mây trời/ bồng bềnh nào phải chơi vơi/ quen từ chướng nghiệp gẫm cười ngất ngư / cài khuy áo ngực hình như / với em tùng tiệm thặng dư ngôn tình / ô hay, nữ tính lặng thinh/ kiêu sa đi chứ để hình dung ta!
Về đây yêu thương những | Gió lạnh trên đồi mây | Lời người như kiếp bạc Vin hờ một ngón tay
Chuyện này không ăn ảnh | và phải mất nhiều năm. | Mọi ống kính đã đi | đến một cuộc chiến khác.
nghe thời gian chập chờn trên con sóng | lạc lối trong tạp âm tạp điệu tạp niệm | một ngày hụt hơi thất lạc cõi manga.
Mẹ lau nước mắt con thuyền | về nơi thuỷ phủ* | nợ | duyên | đắm chìm
Phố nhiều sương bay | Đồi chuông khàn đục | Tan lễ sáng này | Em mang ân phúc | Nắng về tinh khôi…
bát niên góc nhỏ kiếp người / tâm quá bồi hồi lỡ gọi là xưa / xưa nào nắng mỏng trong trưa / và hương đã cậy gió đưa em về.