Ù Mọi & Hoan Tứ

16/02/202518:56:00(Xem: 2591)

1000000188

ù mọi

 

Tôi ù mọi em vào trang sách

Hai ta ngơ ngáo giữa đường chuyền

Trăm con chữ đọng vào chân ý

Mình nắm được rồi chương thảo nguyên

  

Sao em nhỏ rí làm sao chẳng

Thấy được phương sinh giữa hằng hà

Em cười như thể tóc nghịch gió

Sợi vướng môi mềm sợi bay xa

  

Ta cứ loay hoay trong bí lục

Tới lúc kệ kinh thuộc hết rồi

Từ mọi nhỏ ù lên nhân dáng

Chạy trốn tìm một câu thơ rơi

  

Ừ nhỉ trời mưa ướt đạo bùa

Đạp thấu mạng rồi tuổi sum sê

Mai sau ướm hỏi tình đang nắng

Ù mọi vào nhau một buổi về

 

)(

h o à n g x u â n s ơ n

thứ sáu mười ba

tháng 9, 24

 

 

hoan tứ

 

Anh chẳng có gì ngoài tai mắt

Thứ đã điếc rồi thứ sắp đui

Nên không còn nghe đời dằn vặt

Thấy một bài thơ chín rệu mùi

 

Là em. trên tầng môi đỏ chót

Son nồng nàn như bông mộc miên

Anh mường tượng mùi hoa gạo thoảng

Nhẹ bay ngang choàng ấm nỗi niềm

 

Anh chẳng còn gì ngoài tưởng tượng

Ngắm đời quay bông vụ sái mùa

Em đâu đó dòng đời xuôi ngược

Từ nắng vàng rụng xuống trời mưa

 

Là khúc tình hai ta hợp tấu

Rất ngẫu nhiên thời tiết đùng đoàng

Anh không nghe em vờ không thấy

Vai lạnh sờn hết một trần hoan

 

hxs@sanjose

15 FEB 25

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tôi đi qua những cánh đồng lúa chín Đi qua những thành phố Những bờ sông và những ngọn đồi Tôi đi từ Bắc vào Nam
Nhà thơ Nguyễn Đức Sơn quê gốc làng Thanh Lương, huyện Hương Trà, Thừa Thiên Huế. Ông sinh ngày 18 tháng 11 năm 1937 tại làng Dư Khánh, tỉnh Ninh Thuận.
Trong bài viết này tôi dịch thơ các bài thơ Đoàn Nguyễn Tuấn làm bên cạnh vua Quang Trung. Các bài thơ tả cảnh hùng tráng quân Tây Sơn và ca ngợi tài điều khiển quân vua Quang Trung.
Hai cánh tay trần trụi giơ lên cặp mắt mở tròn không chớp có nghe những tiếng kêu rừng rú trên làn da như thú dữ chạy dài ngàn khuya lửa cháy hãy nhìn lên nhìn lên sẽ thấy chiếc đầu kia gối lên những ngôi sao lạ bồng bềnh hai cánh tay ruỗi dài thẳng mãi và mồm kia cứ mãi nín câm.
Thôi không cần gõ cửa nữa không cần nữa đâu căn nhà gần chợ Tàu ở San Francisco người trọ già thế gian đã đi rồi lên chuyến tàu cùng trăng sớm mang trên tay những chùm sao khuya.