thơ Hoàng Xuân Sơn

10/03/202519:35:00(Xem: 2184)
tren dinh dtc
minh họa Đinh Trường Chinh



núi cao

     núi cao
                      núi cao
người
trên chỏm núi chờ
                                      lao

xuống trần

 

 

C Ơ Đ Ộ N G



Ầm
Ì
Của những ban mai
Con đường cổ sử
Chạy dài tân trang
Thưa em bụi náo hàng hàng
Trong tôi chết tiệt
Đa mang hệ người
Chờ vờ
Đeo một cánh dơi
Nhám nhúa tinh dịch chơi vơi phố nhà
Chen
Vồ vập
Cánh đồng ma
Tích tắc tích tắc
[Những]
Chuyến phà lật sông
Nước bơi điệu sóng tang bồng
Gã côn đồ mặt ngựa
Mông
Sỗ sàng
Khi nào em bứng mùa sang
Tôi xin một chút hiền ngoan lặng tờ
Rất buổi chiều

Một bài thơ

 

 

hxs@02&03 2025

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
anh vẫn đi trên con đường | vắng bóng hoàng hôn đời mình | đôi cánh tay nối dài đại lộ lê thê | sương khói mùa thu không về
Người Việt Nam giã từ vũ khí nhưng không vĩnh biệt chiến tranh. Có hai lý do: cuộc xung đột hai mươi năm chưa bao giờ được các bên tham dự giải quyết xong về mặt lý thuyết. Những tranh cãi không nguội đi, các khác biệt chưa giảm bớt, nguyên nhân là tồn tại những quan điểm khác nhau về ý nghĩa của chiến tranh. Căn nhà của dân tộc như bị ma ám. Thứ hai, cuộc chiến tàn khốc và kéo dài, vinh quang và nhục nhã, quá cay đắng và hào hùng, quá mất mát, hiểu lầm, hối tiếc. Vết thương ấy đã sống quá lâu. Nó không cam lòng chết đi.
tràng hạt đắng rất vô vị | giữa hồ vẫn mượt gương sen | ngựa hí. bung rồi dây mã | tàn trăng. giũ một ánh đèn
Từ trên cây | Chúng ta không còn cần ăn trái cây nữa | Dù chúng thơm ngon | Chúng ta bước lom khom trên mặt đất | Bằng hai chân | Một chân đi trước | Một chân đi sau
Chúng tôi lạc nhau ở một ngã rẽ | mà chưa hề buông tay
Thơ Chủ Nhật của các thi sĩ Hoàng Xuân Sơn - Nguyễn Hàn Chung - Quảng Tánh Trần Cầm - Thy An
Tôi về đó chỉ cần em ôn lại | Chút mơi xưa xanh ngọn lá đương thì | Tim loạn nhịp cuồng yêu cơn vồ vập | Cả sa bàn trên gân mạch li ti
Ngày mai, tôi ra đi. | Đêm nay ngồi một mình với thức. | Tự hứa với lòng, sẽ im lặng từ đây. | Sẽ vô ích, sẽ thất vọng, sẽ gây thêm thù oán.