Bịnh

03/06/202503:59:00(Xem: 1865)
38



bịnh nặng và kiệt quệ là thứ rất quái
khi mày phải vét hết sức để lê thân từ giường vô nhà cầu rồi trở ra,
nghe như trò khôi hài, nhưng đéo cười nổi.

nằm lại giường, mày lại nghĩ tới cái chết
và vẫn thấy điều cũ rích:
càng tới gần,
nó càng bớt đáng sợ.

mày có nguyên ngày để chiêm nghiệm mấy bức vách,
và lũ chim đậu trên dây điện ngoài kia bỗng thành thứ quan trọng.
còn cái tivi: tụi đực rựa chơi bóng chày ngày này qua ngày khác.

chẳng muốn ăn.
đồ ăn như giấy bìa,
nuốt vô muốn ói,
bịnh càng thêm bịnh.

mợ vợ hiền cứ nài ép:
“bác sĩ nói là…”
tội nghiệp cưng ghê.

tụi mèo nhảy lên giường,
nhìn tao trân trối,
rồi nhảy xuống.

mày nghĩ: cái thế giới chó má này chỉ xoay quanh
ăn,
cày,
chịch,
rồi bán muối.

hên là tao bị bịnh lây nhiễm: đéo ma nào tới thăm.

cái cân báo 155,
sụt xuống từ 217.

tao trông như thằng trong trại cải tạo
mà đúng vậy thiệt.

nhưng cũng còn may:
tao sống được bằng cô độc,
đám đông hả – miễn đi.

tao có thể đọc mấy quyển sách gồ ghề,
nhưng chúng chả còn gì hấp dẫn.

tao chỉ ngồi trên giường
chờ đời trôi
theo hướng này hướng nọ
giống y tụi ngoài kia.

CHARLES BUKOWSKI
Bản dịch của Thận Nhiên
từ nguyên tác “ill”

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
mùa hạ mở ra khung cửa màu xám / những nồng nàn đam mê thức dậy trên lá xanh / bàn tay biết nắm / bàn tay biết yêu...
Trần Mộng Tú & Trần Hạ Vi, hai người làm thơ nữ, hai thế hệ khác nhau, hai thi pháp, hai suy nghiệm, nhưng cùng một mục đích, làm sao đạt tới cái đẹp của Thi Ca. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
mùa hè của sự thật. và trái ngược | dòng sông già chết khô khi dưới mưa lũ những con đường chết ngộp | lỗi lầm hoá thạch mà hoài nghi và biện bạch vẫn còn | những chữ viết trên tường ta đã cố tình quên |
lũ hề câm cất giọng ngâm nga / thổi đi thổi lại bài ca không lời / cố tình len lách vào giấc mơ tôi...
Nếu tôi đóng lại như cửa chính vào nhà | rồi khóa chặt | không bao giờ bước ra.
buổi chiều / im lặng nhìn mặt hồ đầy rong / cười với cỏ cây / lá khô thiếu nước héo vàng / tơi tả như manh áo trên hình nộm...
Langston Hughes và Maya Angelou là hai tên tuổi lớn của nền thi ca da đen. Trang thơ xin bắt đầu với Langston Hughes. Ông sinh ở Joplin, Missouri, là một nhà thơ, nhà văn, nhà viết kịch. Thơ của ông kết hợp nhiều thể loại, mang đậm nét những bài hát dân gian da đen. Ông tôn vinh nền văn hóa người Mỹ gốc Phi châu trong thời kỳ được gọi là Thời kỳ Phục Hưng Harlem.
Thi thể cậu bé 16 tuổi, một trong số 42 lao động đào thoát khỏi casino ở Campuchia, được tìm thấy trên đoạn sông thuộc huyện An Phú, tỉnh An Giang, ngày 18 tháng 8...
Nếu như nốt nhạc nói rằng: một nốt nhạc sẽ không làm được âm nhạc…/ thì sẽ chẳng có bản giao hưởng nào...
Thơ của hai nhà thơ: Quảng Tánh Trần Cầm & Trần Hoàng Vy...