Thoát Hình

24/11/202517:34:00(Xem: 541)
Rừng Phong
Bìa tập thi phẩm Rừng Phong do
nhà xuât bản Phạm Văn Tươi ấn hành, lần đầu tại Sài Gòn, 1954. 
Chụp lại từ bản của giáo sư Trần Huy Bích.



Rào rạt trong cây nhựa trắng ngần
Đã nghe dồn cả tới đài xuân
Đã nghe rào rạt từng cơn gió
Về mách tin hương với cõi trần

Vườn đây rừng đấy cùng xao xuyến
Ngày phút hồn hoa sắp hiện thân
Nụ đã trên cành đau đớn cựa
Giờ thiêng hấp hối đã nghe gần

Muôn vạn tế bào đang hủy thể
Vâng theo ý lớp nhịp xoay vần
Phá cho thành đấy, sinh là diệt
Đời "quả" lên từ mỗi xác "nhân"

Kìa mảnh da ngà đang nứt rạn
Cho tròn một kiếp chẳng phân vân

Lòng cây mấy thưở ai người biết 
Từng khóc từng reo đã mấy lần

Nhựa ứ càng cao niềm giục giã
Đất trời mong mỏi nước hương lân
Cánh hoa sắp hé phô kiều diễm
Nụ thoát hình trong phút nhập thần

Ôi đã then sương cài lỏng lẻo
Buồng thơm rạo rực ý thanh tân
Có ai tha thiết ngoài mây nước
Chờ lối Đào-nguyên tự mở dần

Ta mở trang lòng nguyên vẹn mãi
Chưa từng hoen ố vết trầm luân
Đêm nay xuống một bài thơ trắng
Cầu nguyện cho đời nở ái ân


Vũ Hoàng Chương

* Từ tập Thi Phẩm "Rừng Phong" của Vũ Hoàng Chương, xuất bản lần đầu tiên từ nhà xuất bản Phạm Văn Tươi, Sài Gòn, 1954.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
thăng trầm lên xuống / như những bậc đá trên đồi xanh / tóc bay theo gió / mùa hạ êm đềm thắp lửa mặt trời / trong từng đôi mắt mong đợi / dõi cánh chim bay xa...
Chân trời không ánh sáng | không tối đen | có màu sắc điên trong màn mắt kẻ loạn trí. | Mọi người chí tử nâng cao đời sống rộn rịp. | Chụm mũi lại hít thở một nắm không gian.
Xa hơn sự đau yếu của ông | Những con sói vẫn chạy qua những cánh rừng xanh, | Dòng sông quê không bị lôi cuốn bởi những bến cảng tân thời...
Thơ của Trần Yên Hòa & Lê Minh Hiền
Quả dâu trăng trắng | nước da hồng hồng | nào ai biết được | rượu còn hay không
Không phải sống làm người buồn bã. | Người làm cho sống buồn. | ‘Cái biết buồn’ khi ‘cái biết’ đến gần ‘cái không biết’ | bắt được hơi gió lạnh rùng mình | cảm được cõi trống trải | nơi con người sợ hãi.
Những đoản khúc của nhà thơ Nguyễn Hàn Chung...
Em đầu hàng hy sinh thân thể | Thế giới lạnh lùng thân phận người dưng | Ngày mai máu chảy không ngừng | Ngày mai máu đẫm khắp vùng phố quê.
Lục bát mới của nhà thơ Nguyễn-hòa-Trước
Từ “Cha” chỉ là một tên gọi khác của lòng yêu thương. (Fanny Fern)