THẦY EM

27/11/202507:08:00(Xem: 553)

IMG_3945 (1) 

Bài thơ gửi Ôn (Thầy Em) vào ngày 31 tháng 10, năm 2023.
Và 6 câu thơ Ôn đáp trả gửi lại vào ngày 01 tháng 11 như một lời chào ly biệt.


TRĂNG VỠ TRONG TÁCH TRÀ

Muốn ôm một vầng trăng

Đến thăm em trong chiều

Em, áo cà sa xám

Chị, áo một màu nâu

Trà rót hoài không cạn

Bởi chuông chùa tan lâu

 

Chị viết một câu thơ

Em viết kinh trên lá

Rừng không còn tiếng nói

Núi không biết kêu la

Hư vô không tiếng gọi

Kinh đã như lá khô

 

Ôi! Đã nguội tách trà

Giọt lệ ai rơi xuống

Giữa một vầng trăng vỡ

Giữa một thời gian đen

Nhã Ca

31.10.2023

***

Đêm huyền thoại

chung trà mộng mị tàn canh

hương còn thoảng

trong hạt mưa khuya

giọt lệ đẫm ướt

hai bờ sinh tử

Tuệ Sỹ

1.11.2023

 
***

Và 2 năm sau: 24.11.2025

 

BÓNG VÀ NGƯỜI

Lại đến tháng mười một

Tháng mười tuyết đã rơi

Mây lang thang vô định

Tìm đâu thấy bóng, người

Tuyết rơi, tuyết rơi mãi

Dòng lệ trắng từ trời

Ràn rụa trên mặt đất

Trăng đã lặn từ lâu

Bóng, người cũng đã khuất

 

Ngày hấp hối mê sảng

Lăn lộn vào đêm tối

Buồn cũng đến vậy thôi

Vạn vật đều như huyễn

Nói chi bóng với người

Nhã Ca

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Anh ạ, từ khi anh vắng nhà/ Hộ khẩu bốn người, nay còn ba/ Gạo châu củi quế, đời vất vả/ Thương lắm con thơ, tội mẹ già...
Đời chiến binh thắng bại là lẽ thường/ Điều quan trọng là ta có thể làm gì cho lịch sử
À ơi! Con ngủ cho ngon/ Yêu con mẹ đặt nôi con tiếng này/ Trong mơ con học tiếng này Việt Nam...
giờ này ở thành phố bị vây hãm / nơi hầu hết các tòa nhà đã bị bắn phá hư hoại / từng hơi thở mệt nhọc trăn trở hòa quyện / trong bầu khí quyển cháy khét mùi bom đạn / từng giọt máu đỏ tươi tinh khôi thấm đất đen...
Nơi nào tiệc rượu?/ Nơi nào vui chơi?/ Chỉ xin một phút/ Thể hiện Tình Người...
Ôi em bé Ukraine/ Chín tuổi đời hát trong tiếng súng/ Mắt nhòa lệ nhìn đất quê hiền/ Cày xới bởi xe tăng pháo rụng...
trên con đường gió cát / nối hai điểm tình yêu bóng xế / nơi chúng ta khởi hành / và nơi chúng ta dừng bước...
Những bài thơ về chiến tranh của Halyna Kruk thật xót xa. Cô ấy nhặt từng nắm đất Ukraine ra khai quật những mảnh vụn đổ nát của lịch sử. Đất mẹ màu mỡ của Ukraine, được gọi là "chernozem" hoặc "đất đen", từng được trồng trọt và nuôi dưỡng bằng bàn tay và tình yêu của người nông dân Ukraine. Vựa lúa mì của châu Âu “lẽ ra” phải sản xuất ngũ cốc cho Liên Bang Xô Viết “hùng mạnh”. Đức Quốc Xã đã từng cho vùng đất này là tiềm năng “lãnh thổ”* dành cho giống dân thượng tôn thuần chủng mắt xanh. Mảnh đất đã gieo bao hoa màu này cũng từng chôn vùi biết bao đau thương của lịch sử. Như Timothy Snyder đã đề cập trong cuốn Bloodlands** 2012, "Tro cốt con người cũng bón phân."
Khi chồng chất trên vai đầy tuổi đá/ Mới thấy mình lạc lối giữa đôi chân/ Giữa biển dâu trong mưa nắng xoay vần/ Ta dốt nát, trần truồng như cọng cỏ...
một buổi sáng mở mắt / bắt gặp mình nằm co ro trong trại súc vật ...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.