THẦY EM

27/11/202507:08:00(Xem: 502)

IMG_3945 (1) 

Bài thơ gửi Ôn (Thầy Em) vào ngày 31 tháng 10, năm 2023.
Và 6 câu thơ Ôn đáp trả gửi lại vào ngày 01 tháng 11 như một lời chào ly biệt.


TRĂNG VỠ TRONG TÁCH TRÀ

Muốn ôm một vầng trăng

Đến thăm em trong chiều

Em, áo cà sa xám

Chị, áo một màu nâu

Trà rót hoài không cạn

Bởi chuông chùa tan lâu

 

Chị viết một câu thơ

Em viết kinh trên lá

Rừng không còn tiếng nói

Núi không biết kêu la

Hư vô không tiếng gọi

Kinh đã như lá khô

 

Ôi! Đã nguội tách trà

Giọt lệ ai rơi xuống

Giữa một vầng trăng vỡ

Giữa một thời gian đen

Nhã Ca

31.10.2023

***

Đêm huyền thoại

chung trà mộng mị tàn canh

hương còn thoảng

trong hạt mưa khuya

giọt lệ đẫm ướt

hai bờ sinh tử

Tuệ Sỹ

1.11.2023

 
***

Và 2 năm sau: 24.11.2025

 

BÓNG VÀ NGƯỜI

Lại đến tháng mười một

Tháng mười tuyết đã rơi

Mây lang thang vô định

Tìm đâu thấy bóng, người

Tuyết rơi, tuyết rơi mãi

Dòng lệ trắng từ trời

Ràn rụa trên mặt đất

Trăng đã lặn từ lâu

Bóng, người cũng đã khuất

 

Ngày hấp hối mê sảng

Lăn lộn vào đêm tối

Buồn cũng đến vậy thôi

Vạn vật đều như huyễn

Nói chi bóng với người

Nhã Ca

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hãy mở cửa nhà như lòng con mở | Hãy sót thương người tứ cố vô thân | Chén cơm đó con cho đi một nửa | Một nửa cho là một nửa thâm ân
Nằm nghe hơi thở bỏ thân, | tâm như chiếc lá cuối trời gió lay.
Đêm Giáng sinh, ai cũng mơ giấc mơ về nhà, mời đọc 'Trên Đường Về Nhà" của Mohammed Moussa — một bản nhạc "I will be home for Christmas" của Gaza, nơi hành trình về nhà là nỗi đau thức tỉnh nhận ra không còn chốn trở về. Mohammed Moussa là thi sĩ người Palestine, sinh sống và sáng tác tại Gaza, ông là thành viên của Gaza Poets Society, một nhóm thi sĩ viết trong điều kiện bị phong tỏa, nơi thơ không nhằm kể lể bi kịch, mà ghi lại sự trống rỗng mà chiến tranh và bạo lực để lại trong đời sống thường ngày.
Không màu xám nào | buồn hơn | xám Noel.| Hai tay mẹ | chắp | về khuya | xám đậm..
Vui lên, nếu bé sơ sinh vẫn còn bồng | còm cõi đó— một ngày rồi phải lớn— | dù con trai không thể cười không thể hát | dù chồng bà đã mất chân tay
rồi những hạt nhiệm mầu | sẽ sinh ra trái tim thiết tha | đập trên những dơ bẩn và thánh thiện
Bước xuống thềm nhà | Đi vào mùa đông trước mặt | Những hàng cây sẽ rung lên | Chiếc khăn quàng cổ gió
Những hạt nước rơi không nhịp điệu / Trên quê hương mùa bão lũ / Tạo ra âm ba sầu thảm / Như khúc cầu hồn của Mozart / Những bản dự báo là niềm hy vọng run rẩy cùng nỗi âu lo / Dập dìu theo con nước / Và những cư dân vùng trũng / Biết cũng chẳng để làm gì / Khi bốn bề mênh mông màu nước bạc Lạnh ngắt / Cùng bóng đêm bao phủ / Gió rít mưa tuôn xối xả con nước cuồn cuộn / Tràn vào mỗi nhà, mỗi con đường, mỗi xóm nhỏ / May mắn cho con người còn biết nguyện cầu / Để có chút bình tâm trong hoạn nạn / Để còn hoài mong vào sự cứu rỗi ở thời khắc lâm chung
Lòng cây mấy thưở ai người biết | Từng khóc từng reo đã mấy lần