Xa Xưa

29/12/202514:00:00(Xem: 66)
Nguyen Nhat Tan
Minh họa: Nguyễn Nhật Tân


những gì gởi lại cho em
anh xin phép được mở xem một lần
nợ nần chi nữa phù vân
để em phải ngại ngần khi đứng chờ

những gì anh viết thành thơ
chỉ là một phút mộng mơ trong đời
ngày xưa ước thành lứa đôi
ước thôi mà đã thấy đời đáng yêu

bây giờ nghĩ lại cũng liều
mới quen biết mà ước nhiều làm chi
bao nhiêu kỷ niệm trôi đi
trôi luôn cả mối tình si giữa đàng

đâu ngờ lịch sử sang trang
anh đi qua chốn địa đàng anh mơ
chớp mắt thì đã bến bờ
em thành dĩ vãng mịt mờ tha phương

làng anh tên là thai dương
hạ vàng cát trắng vấn vương vẫn còn
nhà em thì ở xóm cồn
mỗi chiều chở nước bồn chồn anh lo

xuồng em tới chỗ đặt nò
của ông dồ mới ra lò bữa kia
ngạc nhiên anh nói ơ kìa
sao tay em vuốt tóc chia sợi gầy

tóc chia vạt nắng chưa đầy
vai em nghiêng xuống có trầy trụa da
như là một thoáng phong ba
tan theo làn gió mượt mà hương thơm

của mùa lá rụng đầu hôm
của tóc vừa gội dầu thơm hương lài
của em thuở mới lượt cài
của trăng mười tám sương mai che đầu

tình anh cỏ ướt đêm thâu
gió mưa nặng hạt cơ cầu nặng vai
thương em không có ngày mai
anh đi mãi quên đời trai đã già.

HUỲNH LIỄU NGẠN
29.12.2025

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bài thơ gửi Ôn (Thầy Em) vào ngày 31 tháng 10, năm 2023. Và 6 câu thơ Ôn đáp trả gửi lại vào ngày 01 tháng 11 như một lời chào ly biệt.
Lòng cây mấy thưở ai người biết | Từng khóc từng reo đã mấy lần
nhỏ xuống giọt mưa trên vai áo | câu chữ phía trước phía sau vóc dáng | nghe tiếng buồn thế kỷ ngân vang tâm thức
Gió nồm thổi rát mặt | Đấy cát chảy kinh niên | Nước nước nước tù đọng | Nhà trôi như bóng thuyền
Thiên Lý Độc Hành, là tựa một tập thơ của Thầy, và cũng là bốn chữ được viết treo trên hương án của Thầy tại chùa Phật Ân, huyện Long Thành, nơi Thầy ở vào những năm tháng cuối đời. Thiên lý độc hành, hình ảnh biểu trưng nhất về Thầy Tuệ Sỹ, muôn dặm cô lữ dằng dặc nỗi ưu tư phận nhà vận nước…Và, khó làm sao để tường tận cái chấp chới của vạt áo tỳ khưu đẫm ánh trăng đêm, thấp thoáng ẩn hiện Người và cõi thơ tịnh tĩnh. Từ núi lạnh đến biển im muôn thuở/ Đỉnh đá này và hạt muối đó chưa tan... Hỏi, tại sao, vì đâu, lòng muối kiên định... để bất khuất chưa tan?
Collage là một nghệ thuật. Hay chỉ là một thao tác thủ công? Có người cho cắt dán ( thơ ) mang tính nghệ thuật vì có sự suy nghĩ và đồng cảm của tác nhân. Có người cho đấy là một trò chơi lắp ráp trẻ con vì sự dễ dàng của cắt xén. Có người cảm nhận thơ cắt dán là một hình thức của họa thơ tân thời. Thử nghiệm xem
Mời đọc ba bài thơ: 1. Thảnh Thơi Đường Ngộ của Hoàng Xuân Sơn. 2. Nhẫn Nại của Thy An. 3. Buổi Trưa Ấy của Trần Yên Hòa
Có ai lật dùm pho Sử Việt | 50 năm máu vẫn thấm từng trang | Có ai cầm khăn thấm hộ | 50 năm sao lệ vẫn chứa chan.
Em là con cá Hồi | mấy chục năm sống nhờ biển khác | suối nào đợi em về | cho em trầm mình gửi nắm xương da | ôi những con suối quê hương
Hãy sống thêm một ngày nữa / Tới trước cánh cửa em chưa bao giờ mở ra / Hãy đọc lời ai điếu trên mộ chúng ta / Hãy đi qua / Dòng sông mùa lũ / Đặt tâm hồn / Vào trong tay một người khác / Hãy bắt đầu / Ngồi xuống / Giữa kẻ thù / Hãy để mưa / Rơi trên nghĩa địa / Hãy để tự do làm thành trí nhớ / Của quê hương chúng ta, hãy để người thiếu nữ / Đã chết trở thành hoa, hãy bắt tay một người .