Xa Xưa

29/12/202514:00:00(Xem: 145)
Nguyen Nhat Tan
Minh họa: Nguyễn Nhật Tân


những gì gởi lại cho em
anh xin phép được mở xem một lần
nợ nần chi nữa phù vân
để em phải ngại ngần khi đứng chờ

những gì anh viết thành thơ
chỉ là một phút mộng mơ trong đời
ngày xưa ước thành lứa đôi
ước thôi mà đã thấy đời đáng yêu

bây giờ nghĩ lại cũng liều
mới quen biết mà ước nhiều làm chi
bao nhiêu kỷ niệm trôi đi
trôi luôn cả mối tình si giữa đàng

đâu ngờ lịch sử sang trang
anh đi qua chốn địa đàng anh mơ
chớp mắt thì đã bến bờ
em thành dĩ vãng mịt mờ tha phương

làng anh tên là thai dương
hạ vàng cát trắng vấn vương vẫn còn
nhà em thì ở xóm cồn
mỗi chiều chở nước bồn chồn anh lo

xuồng em tới chỗ đặt nò
của ông dồ mới ra lò bữa kia
ngạc nhiên anh nói ơ kìa
sao tay em vuốt tóc chia sợi gầy

tóc chia vạt nắng chưa đầy
vai em nghiêng xuống có trầy trụa da
như là một thoáng phong ba
tan theo làn gió mượt mà hương thơm

của mùa lá rụng đầu hôm
của tóc vừa gội dầu thơm hương lài
của em thuở mới lượt cài
của trăng mười tám sương mai che đầu

tình anh cỏ ướt đêm thâu
gió mưa nặng hạt cơ cầu nặng vai
thương em không có ngày mai
anh đi mãi quên đời trai đã già.

HUỲNH LIỄU NGẠN
29.12.2025

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Người chồng cong mình chạy trên bờ / nhìn người vợ lên chiếc thuyền lá tre / chiếc thuyền chỉ chở được hai người / người chèo thuyền / đưa vợ anh qua sông sanh đẻ
Nhiều đêm ngủ mơ thấy mình nhỏ như con sâu. Không dám nói với ai. Chỉ nói vào thơ vì thơ không biết khi dể. Có phải vì yêu em tôi trở nên hèn nhát? Hoặc vốn đã hèn từ lúc sinh ra? Tôi không nhận cả hai, nhưng cả hai xỉ vả dày vò tâm trí người giả dối.
Lúc xưa, anh và tôi, học sinh cùng trường. Lớn lên cùng xông vào chiến trận. Đổ máu bảo vệ quê nhà. Gặp nhau mừng chưa chết. Nghe nhau từng tin tức hành quân. Gặp lại trong trại tù cải tạo. Cắn mảnh đường phèn chia đôi. Rít chung mẩu tàn thuốc lá. Chúng ta làm anh em suốt đời. Bây giờ gặp lại: Dân Chủ - Cộng Hòa, vì sao thù nhau hơn thù Cộng Sản?
bỗng thấy già nua / như trái đất và mặt trời / Pythagore và Euclide đã chết / toán học không định hình nổi sự sống
kính thưa sáu tám mênh mông / ru ta từ thuở mẹ bồng trên tay / mùa đông quê ngoại sương bay / phên tre gió tạt gò mây nắng chìm / tay huơ chân đạp chiều im / o oe tiếng khóc tiếng bìm bịp kêu /
Chợt / Chợt / người hóa thành con ve / chôn ấu trùng xuống đất / chờ mươi năm sau tái sinh.
Giải Nobel Văn Chương năm nay, 2020, được trao cho nhà thơ người Mỹ Louise Glück, theo bản tin của BBC cho biết hôm Thứ Năm, 8 tháng 10 năm 2020.
Hưu về viết sách bàn thơ phú lòng xót xa thì chữ xót xa mấy chục năm hèn đau đã đủ còn chút linh hồn thả nó ra
fake news, fake story làm hư hai ống kính. Không thể tin những hình ảnh thu nhận. Càng không tin ý nghĩa như đã thấy. Phải chăng mắt đã trở thành vô dụng? Nếu mắt thấy tai nghe đều là giả, tội nghiệp, làm người ! Lạc lõng biết bao ! Hiu quạnh biết bao !
Tâm tư khô cạn mạch nguồn Mốc meo chữ nghĩa buông tuồng tứ thơ Trần gian có gã khù khờ Mấy mươi năm lẻ chưa hề tỉnh ra