Hôm nay,  

Lời nhắn nhủ của LS Trần Thanh Hiệp

22/05/202414:10:00(Xem: 2682)
Bìa TTH (photo)

Tiểu Luận và Thơ của cựu luật sư Trần Thanh Hiệp  in tại Sài gòn 1960/1966

Biển khơi - Normandie tái bản lần thứ nhất tại Pháp 2024

Đánh máy bản thảo, sửa lỗi, phỏng vấn: Đặng Mai Lan

Trình bày bìa & Dàn trang: Trúc Tiên

Chân dung tác giả: Họa sĩ Đinh Trường Chinh

Phụ bản: Cố họa sĩ Ngọc Dũng, Thái Tuấn và Duy Thanh.

Sách dầy 240 trang, giá 20 euros.

Bạn đọc có thể mua sách trên mạng: Lulu.com

 

***

 

Điều tôi muốn nhắn nhủ với các thế hệ nam nữ thanh-niên trẻ là chúng ta phải sống làm sao cho đáng sống kiếp người. Nói theo ngôn ngữ của Lý Đông A, con người phải sống đủ 3 mặt là: Sống - Còn - Nối tiến hóa. Gói gọn là sống Nhân Chủ, dựa vào Nhân Bản, rồi Nhân Chính và Dân Chủ.


Khởi đầu, chúng ta phải cố gắng lưu giữ và trao truyền văn hóa của dân tộc. Lưu giữ thì nhiều lắm! Chúng ta lưu giữ những gì học hỏi được từ những bậc tiền nhân, các vị bô lão. Chúng ta góp nhặt tất cả những gì đặc biệt của dân tộc mình, dựa trên hòa bình – dân chủ - tự do. Vì dân tộc mình có góp mặt được một cách xứng đáng với nhân loại thì phải tiến tới con người nhân chủ. Dân tộc mình kém dân tộc khác vì mình không phát huy được văn hóa của mình. Tóm lại, đó là việc Vận Động Văn Hóa mà tất cả chúng ta phải góp sức làm.


Việc tái bản tập sách này, Phan Thị Trọng Tuyến và Đặng Mai Lan đang lưu giữ và trao truyền. Nhưng ở đây, tôi không nói về công việc của hai nhà văn nữ. Tôi thấy nhân dịp này cũng nên đóng góp, nhắc nhớ lại những trang sử oai hùng của dân tộc ta.


Trong lịch sử chống Tàu, chúng ta đã có những bài hịch, những áng văn cổ tuyệt vời được lưu lại từ các thời Lý, Trần, với các vị vua, các tướng lãnh kiệt xuất. Nào Trần Thái Tôn, Trần Nhân Tôn, Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn, Quang Trung Nguyễn Huệ.


Khi Nguyễn Huệ lên ngôi xưng đế, chiêu dụ đồng bào, không phân biệt Bắc-Nam, đàng trong đàng ngoài, bằng bài hịch sau đây:


Đánh cho để dài tóc

Đánh cho để đen răng

Đánh cho nó chích luân bất phản

Đánh cho nó phiến giáp bất hoàn

Đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ.

 

Đánh cho chúng nó không quay xe về được, đánh cho chúng tan tành áo giáp, cho chúng biết nước Nam anh hùng này có chủ! Bạo lực phải có, để tự vệ vì quân địch đã vào thủ đô; trong vòng 10 ngày, vua có một đạo quân cũ mới khoảng 10 vạn người. Tướng tá, dân quân nức lòng dốc sức cùng tiến lên, đánh bật quân Thanh ra khỏi Thăng Long. Khiến Sầm Nghi Đống phải tự vận, quân Thanh chết quá nửa, đạp nhau chạy về Tàu. Gò Đống Đa nay vẫn còn tại Hà Nội.


Và Lê Lợi sau 10 năm kiên trì đánh đuổi quân nhà Minh, chúng ta có hịch của Nguyễn Trãi Bình Ngô đại cáo, là một áng văn cổ tuyệt vời của sử Việt. Ngoài ra, còn có Lý Thường Kiệt:


Nam quốc sơn hà Nam đế cư…

 

Nét đẹp trong văn hóa của dân tộc Việt là truyền thống đạo nghĩa đồng bào yêu thương đùm bọc, là đoàn kết giữ vững ranh giới đất nước, dù trả giá đắt chúng ta vẫn hãnh diện còn nói tiếng Việt, không bị kẻ xâm lăng đồng hóa.


Các chiến công ở sông Bạch Đằng, Vạn Kiếp... Các tuyên ngôn bất hủ không ai trong chúng ta có thể quên được. Những Ô Mã Nhi, Toa Đô, Thoát Hoan... thất trận nhục nhã, kẻ chết, người bị bắt.


Những năm tháng bạo lực chỉ là hậu quả của sự tự vệ, giữ gìn sự sống còn của dân tộc và đất nước. Nhưng trong bối cảnh hiện tại của đất nước. Cộng Sản Việt Nam độc tài, đã dùng bạo lực đàn áp kẻ bại trận và đối lập. Quan trọng hơn hết là chúng ta đang đứng trước hiểm họa của giặc ngoại xâm truyền kiếp từ phương Bắc. Chúng ta phải biết đoàn kết, đừng bao giờ là những Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống.

 

Chúng ta chống bạo lực và dối trá, nhưng anh em đồng bào không nên sát hại nhau bởi vì không bạo lực và dối trá nào có thể tồn tại mãi.


Muốn sống hòa bình - tự do, mình phải chống độc tài.


Nếu không có độc tài thì cộng sản chỉ là cái ý nghĩ hoang tưởng, vì quyền tư hữu của con người không thể mất được.


Nên, mình chủ trương không cách mạng bạo lực mà chỉ tạo mạng để kiến thiết. Tức là người Việt sẽ không còn chém giết nhau. Mình phải dựa trên "sống - còn - nối tiến hóa". Vì dân vạn đại thì đất nước mới trường tồn.


Rút lại, để đi đến nhân chủ là phải Sống - Còn – Nối tiến hóa.

 

(Lời nhắn nhủ của cựu LS Trần Thanh Hiệp được ghi âm ngày 5/4/ 2024)

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Nhà thơ Đỗ Quý Toàn nói về Khánh Trường-nhà thơ đã không quên nhắc lại “Khánh Trường là người làm được rất nhiều thứ, không những ông là họa sĩ, nhà thơ, mà ông viết văn rất hay. Tôi rất thích đọc truyện Khánh Trường. Nhưng điều tôi phục nhất là Khánh Trường của Hợp Lưu. Khánh Trường của nguyên tắc làm theo ý mình, trái ý thiên hạ. Người ta cho là anh ta phản kháng hay nổi loạn, nhưng theo tôi, KT chỉ làm cái gì mình cho là đúng, hay, phải làm. Tôi rất khâm phục.”
Ca khúc “Nỗi buồn hoa phượng” là ca khúc thứ hai của nhạc sĩ Thanh Sơn, sau ca khúc “ Tình học sinh” ra đời năm 1962, song bị... chìm lĩm, chẳng một ai chú ý? Năm 1983, trả lời phỏng vấn của chương trình Paris By Night, nhạc sĩ Thanh Sơn kể về sự ra đời của ca khúc “Nỗi buồn hoa phượng”, sau 20 năm ra đời, đã được hàng triệu người kể cả miền Bắc sau này ưa thích. Đó là vào năm 1953, ông học chung lớp với người bạn nữ tên là “Nguyễn Thị Hoa Phượng”, hè năm ấy, người bạn gái cùng gia đình chuyển về Sài Gòn, ông có hỏi cô bạn: “Nếu nhớ nhau mình sẽ làm sao?”, cô bạn mĩm cười trả lời đại ý là “ Cứ mỗi năm đến hè, nhớ đến nhau, anh cứ nhìn hoa phượng nở cho đỡ nhớ bởi tên em là Hoa Phượng...”, và đó cũng là “đề tài” mà ông ấp ủ để 10 năm sau, khi đó cô bạn gái ngày xưa chắc đã... vu qui rồi?
Không thể chối cãi, trong đầm không gì đẹp bằng sen. Đúng hơn nữa, trong đầm không gì thơm hơn sen. Nhưng vì sao sen lại mọc trong đầm bùn? Vì sao sen không mọc sánh vai cùng Cẩm Chướng, Mẫu Đơn, Hồng Nhung, Anh Đào, Thiên Điểu, Oải Hương, Hướng Dương, vân vân trong những vườn quyền quý cao sang, những nơi chưng bày lộng lẫy? Vì sao sen lại chọn ngâm mình trong nước hôi tanh? Vì sao trong tất cả loại sen, tôi lại quý sen hồng, trong khi đa số yêu sen trắng? Sen và bùn là một lý thuyết chính trị cần thiết cho Việt Nam hiện nay. Hoa sen phải mọc từ bùn, trong bùn. Không thể mọc ở những nơi không có bùn. Vì sao hoa sạch thơm phải mọc và sống từ nơi dơ thúi? Rồi sen phải vượt lên khỏi mặt nước mới nở được hoa đẹp, hoa thơm, nhưng vẫn cần có bùn để tồn tại. Một quá trình hiện thực, một ẩn dụ để tư duy.
Bộ phim Face Off 7: One Wish như đem lại một tín hiệu tốt lành rằng trong một xã hội Việt Nam ngày nay đang có quá nhiều điều nhiễu nhương, những nét đẹp truyền thống của văn hóa Việt Nam vẫn còn có chỗ để tồn tại…
Hồi nhỏ, tôi thường nghe cha tôi đọc hai câu ca dao này: “Còn cha gót đỏ như son, đến khi cha chết gót con đen sì.” Lúc ấy tôi chừng năm bảy tuổi, nên nghe rồi thuộc lòng mà không hiểu hết ý nghĩa, chỉ biết hời hợt là nếu cha chết thì mình sẽ khổ lắm! Nhưng ngay cả khổ ra sao thì cũng chẳng hình dung được. Câu ca dao nói trên cho thấy truyền thống ngày xưa, người cha đóng vai trò then chốt trong gia đình. Ông vừa là trụ cột kinh tế để nuôi gia đình, vừa là tấm gương đức hạnh để cho con cái noi theo. Đặc biệt là với truyền thống phụ hệ con cái mang họ cha, nên việc “nối dõi tông đường” đặt lên vai người con trai, hay người đàn ông. Đó có thể là yếu tố cấu thành quan niệm “trọng nam khinh nữ” ngày xưa tại các nước theo phụ hệ như Việt Nam, Trung Hoa, v.v…
Tháng 3/2022, Bến Bạch Đằng Saigon bị đổi tên thành “Ga Tàu Thủy Bạch Đằng”. Sự kiện này đã dẫn đến những tranh luận trong dân gian chung quanh đề tài: Ngôn ngữ Hà Nội (ngôn ngữ miền Bắc) đang làm mờ dần sắc thái đặc biệt của ngôn ngữ miền Nam Việt Nam...
Tháng Năm là tháng vinh danh những đóng góp của người Mỹ gốc Á Châu và các đảo Thái Bình Dương cho đất nước Hoa Kỳ mà trong đó tất nhiên có người Mỹ gốc Việt. Những đóng góp của người Mỹ gốc Á Châu và các đảo Thái Bình Dương cho Hoa Kỳ bao gồm rất nhiều lãnh vực, từ kinh tế, chính trị đến văn học nghệ thuật, v.v… Nhưng nơi đây chỉ xin đề cập một cách khái quát những đóng góp trong lãnh vực văn học của người Mỹ gốc Việt. Bài viết này cũng tự giới hạn phạm vi chỉ để nói đến các tác phẩm văn học viết bằng tiếng Anh của người Mỹ gốc Việt như là những đóng góp nổi bật vào dòng chính văn học của nước Mỹ. Điều này không hề là sự phủ nhận đối với những đóng góp không kém phần quan trọng trong lãnh vực văn học của Hoa Kỳ qua hàng trăm tác phẩm văn học được viết bằng tiếng Việt trong suốt gần năm mươi năm qua.
Đêm nhạc có sự hiện diện đặc biệt của phu nhân nhạc sĩ Cung Tiến là bà Josee Cung và con trai Raphael Cung, cùng các anh chị em của Ông và Bà. Bích Liên đã gởi lời cảm ơn gia đình cố nhạc sĩ đã cho phép và khuyến khích chị thực hiện CD Vết Chim Bay. Chị cho biết thực hiện CD trong gần hai năm trời. Trong CD này, người nghe sẽ lại được thấy một Bích Liên cầu toàn trong âm nhạc Cung Tiến, giống như chị đã từng làm với CD Tạ Ơn Đời để tưởng nhớ nhạc sĩ Phạm Duy. Từng nốt nhạc, từng lời ca, từng câu hát đều được nâng niu, trân trọng. Chị nói CD này như là một nén hương thắp lên để tưởng nhớ người nhạc sĩ. Là một người luôn hướng đến sự toàn bích của âm nhạc, ở một thế giới xa xôi nào đó, chắc hẳn nhạc sĩ Cung Tiến sẽ cảm nhận được tấm lòng tri kỷ.
VĂN HÓA được hiểu một cách đơn giản là NHỮNG GÌ CÒN LẠI. Còn lại ở đây không có nghĩa là còn lại trong phút chốc, trong một giai đoạn ngắn mà là còn lại với ý nghĩa là tồn tại qua nhiều biến động, qua nhiều giai đoạn lich sử rất lâu dài cả trăm năm, cả ngàn năm mặc cho vật đổi sao dời...
Người viết xin nêu ra một số chữ và nghĩa trong tiếng Việt mà khi dùng đã gây ra biết bao lỗi lầm:
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.