Hôm nay,  

Cầu Kiến

16/01/202115:27:00(Xem: 4482)

 


 Sau khi dâng tâm thư lên đức Phật, con được một số đồng tham đạo hưũ và bạn bè gần xa khen. Con cảm thấy vui, một chút vui thanh tịnh ở giữa cuộc đời đầy phiền não và nhiều hệ lụy. Cái quan trọng hơn là con cảm nhận hình như có sự gia hộ của chư Phật, bởi vì sau đó phiền não và những khuất tất trong lòng giảm đi rất nhiều, tâm trí thoải mái thảnh thơi, tín tâm được gia cố, từ tâm vun bồi thêm. Lòng con sanh cảm kích lắm! Con đê đầu đảnh lễ đức Thế Tôn, đảnh lễ chư Phật ba đời mười phương, đảnh lễ tất cả chư bồ tát, chư hiền thánh tăng. Nay con laị mống khởi tâm cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng.

 Kính lễ chư bồ tát, chư hiền thánh tăng, phàm ở đời, người ta thích cầu kiến quan gia, cầu kiến những người có danh vọng, địa vị, thế lực…những cái cầu kiến này xem ra chẳng hay ho chút nào, nếu người thanh cao thì nhất định không làm. Người có liêm sĩ, quý danh dự, trọng khí tiết thì coi khinh. Quả thật những cái cầu kiến ấy đáng xem thường lắm! nhưng việc cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng thì ngược laị, đây là việc nên làm, cần phải làm, nhất định làm. Nếu là người hướng thượng, người biết tu tâm dưỡng tánh, người biết cụ bị tư lương cho tương lai thì ắt phải cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng! Việc cầu kiến này chẳng phải hướng ra ngoài cầu, phải quay về bên trong mà cầu. Cầu chính bản tâm thanh tịnh của mình, cầu Phật tánh và tánh giác của mình, cầu cho linh tánh của mình tỉnh thức, cầu để cho mọi hành vi, suy nghĩ và nói năng của mình không sai quấy, cầu để trí huệ mình phát triển, tâm từ tăng trưởng, cầu để cho rộng lớn lòng bao dung, cầu để vững chải trước sóng gió thử thách, cầu để cho tâm bồ đề không thối chuyển. 

 Kính lễ chư bồ tát, chư hiền thánh tăng! Chư bồ tát, chư hiền thánh tăng là những hữu tình chúng sanh đã giác ngộ và đang giác ngộ cho những hữu tình chúng sanh khác. Với con thì chư bồ tát, chư hiền thánh tăng không phải ở trên mây, không ở trong những ngôi chùa đồ sộ lộng lẫy, càng không phải là những pho tượng bày la liệt kia. Chư bồ tát, chư hiền thánh tăng đang khoác áo chúng sanh, lăn lộn trong cuộc đời ô trược phiền não này. Chư bồ tát, chư hiền thánh tăng có thể hiện thân ở một người nào đó, ở một hoàn cảnh nào đó để xả thân cứu người, cứu vật, để thức tỉnh người mê…Chư bồ tát, chư hiền thánh tăng ẩn tàng ở chính trong tâm mỗi con người chúng con. Con cầu kiến là để đánh thức chính tâm mình. Khi con làm việc gì đó hiền thiện và thanh tịnh tức là lúc ấy chư bồ tát, chư hiền thánh tăng đang hiện hữu. Còn giả như con làm việc gì mà trái với bản tâm hiền thiện, thanh tịnh tỷ như: sát, đạo, dâm, vọng, tửu thì lúc ấy con đã quên chư bồ tát, chư hiền thánh tăng. Ở trong đời ngũ trược, đầy dẫy phiền não, vô vàn trói buộc này thì việc cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng là một việc cấp bách, khẩn thiết và quan trọng biết bao. Bởi vì tài, sắc, danh, thực, thùy nó rù quến chúng con; tam độc tham, sân, si nó sai xử chúng con. Nếu không cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng thì chúng con sẽ thối thất tâm bồ đề, sẽ mê mờ lạc lối, sẽ bị ma quân chiêu dụ dắt đi…Nhất là thời đaị hôm nay, chủ nghĩa vật chất, chủ nghĩa kim tiền cực thịnh, con người ta đang lấy tiền bạc, vật chất, danh vọng, sắc dục… để làm thước đo sự thành công. Con người quay cuồng trong cái vòng danh vọng, quyền lực, sắc dục… không có một giây an lạc, không có một cơ hội nào thoát ra được! Trong hoàn cảnh như thế này thì việc gặp được thiện hữu tri thức rất khó, thầy lành bạn tốt cũng chẳng dễ dàng. Đừng nói chi ngoài đời, ngay cả trong chốn A Lan Nhã cũng khó gặp thầy lành bạn tốt. Bởi thế, việc cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thành tăng mới là việc có thể, mới đem laị hữu ích lớn lao cho hiện tại và tương lai. Ngay việc cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng đã là một biểu hiện rõ ràng của phước báo và trí huệ. Thế gian có muôn vạn ức người nhưng chẳng có mấy người chịu cầu kiến  chư bồ tát, chư hiền thánh tăng, cứ đaò thải từng bậc thì biết thôi! thế giới có mấy tỉ người nhưng có bao nhiêu người là Phật tử? trong số Phật tử ấy có bao nhiêu người là hiểu và hành theo giáo lý Thế Tôn? rồi trong số biết đến giáo lý của Thế Tôn ấy có mấy ai chịu cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng? ấy là con nói đến hạng Phật tử sơ cơ chứ không dám đề cập đến những bậc xuất gia, còn những người theo bàng môn tả đạo thì không nói đến làm gì! 

 Kính lễ chư bồ tát, chư hiền thánh tăng! Nhà Nho có câu:” Vô cầu phẩm cách tự nhiên cao”, ấy là nói đến việc cầu tài lộc, cầu danh vọng, cầu kết thân vớì những người có thế lực…Quả là những cái cầu ấy thật nhọc thân, mệt tâm! thật chẳng đáng để người có lòng tự trọng làm, một khi đã không cầu những việc ấy ( danh lợi, địa vị, thế lực) thì phẩm cách người vô cầu tự nhiên sẽ cao là lẽ đương nhiên. Một khi đã không cầu thì những thứ ấy ( tài lộc, danh vị…) không thể ràng buộc, không thể sai khiến được người ấy nữa. Nếu ở ngoài đời, việc vô cầu những thứ danh lợi, thế lực… thì phẩm cách tự nhiên cao. Còn trong đạo, việc cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng thì phẩm cách mới cao. Làm người ai mà không  có phiền não, vô minh, trong tâm ẩn tàng những niệm ngũ dục, cái ác ngủ ngầm cho nên mới có những hành động, suy nghĩ, nói năng lầm lạc. Chính vì những lầm lạc vô minh ấy nên mới cầu kiến bồ tát, cầu kiến chư hiền thánh tăng! Làm người, ai cũng có lúc khủng hoảng, suy sụp, thối tâm… những lúc ấy thì càng khẩn thiết cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng ! Nếu bây giờ, mỗi ngày, mỗi phút giây đều cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng  thì mình sẽ có những phút giây sống an lạc, từng giai đọan sẽ có những cái ngộ nho nhỏ, sẽ biết buông bỏ dần dần… nếu mình cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng suốt đời, phút giây chung cuộc có thể ngộ bồ tát, ngộ hiền thánh tăng. Còn giả như có phước báo lớn, đời đời cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng thì việc này không thể nghĩ bàn, nói như kinh điển là “ bất khả tư nghị”! 



 Kính lễ chư bồ tát, chư hiền thánh tăng, con cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng cũng chính là để dẹp bỏ cái ngã mạn, tiêu trừ cái vọng tưởng đảo điên, giảm bớt cái vô minh phiền não của chính thân mình. Giả dụ khi con chắp tay lễ bái một vị phàm tăng, ấy là con thật sự cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng vì lúc ấy con lễ bái cái bản tâm thanh tịnh, sự giác ngộ buông bỏ, cái trí huệ sáng suốt, cái tâm từ chứ không phải lễ bái cái xác thân tứ đaị của vị ấy! Cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng là một việc đaị phước, đaị huệ. Người không biết cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng là người thiệt thòi đáng thương lắm thay! Người không cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng là  những người đầy phiền não, vô minh nhưng laị ngỡ mình hay, mình mạnh! Cái sự cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng cũng chính là vô cầu, không phải cầu kiến để được phước, vì nếu cầu kiến mà được phước thì thiên hạ ai cần tu học chi nữa! phước thì phải tự thân tạo lấy, tu phước thì có phước, tu huệ thì có huệ. Chư bồ tát, chư hiền thánh tăng không thể ban cho. Cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng là để mình vững chải đức tin, dõng mãnh và tinh tấn trong tu phước, tu huệ. Cầu kiến để mình thấy chư bồ tát, chư hiền thánh tăng luôn có ở chính tâm mình. Sở dĩ nói như thế là vì căn cứ lời Thế Tôn năm xưa đã dạy, chúng sanh ai cũng có Phật tánh, ai cũng có đức tướng của Như Lai, ai cũng có thể giác ngộ và thành Phật. Cái tánh giác trong con, trong mỗi con người giống như ngọc ở trong đá, phải phá đá mới lấy được ngọc, phải mài giũa thì ngọc mới sáng. Chúng con cũng thế, phải tu phước, tu huệ, phải cầu kiến chư Phật, cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng thì mới hiển lộ được Phật tánh của mình. Cái mức độ tỉnh thức, giác ngộ của mỗi người nó phụ thuộc vào mức độ tu tập và cầu kiến vậy! 

 Kính lễ chư bồ tát, chư hiền thánh tăng! Con cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng không phải có cao vọng gì, chỉ đơn giản là thực tập để sống an lạc trong phút giây hiện tại, bây giờ và ở đây. Cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng để trí óc bớt suy nghĩ bậy bạ, nói năng nhảm nhí và hành động không manh động. Cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng cũng chính là dẹp đi cái bản ngã ích kỷ, ngã mạn hay hạ liệt của mình. Càng cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng thì càng thăng hoa và phát triển tâm linh của mình.

 Kính lễ chư bồ tát, chư hiền thánh tăng! Ngày nay giáo pháp của Thế Tôn lan toả khắp năm châu, nhiều người da trắng, da đen đã vâng lời Như Lai buông bỏ tất cả để đi theo con đường giải thoát mà Thế Tôn đã vạch ra. Ngaỳ hôm nay, nhiều vị tỳ kheo, tỳ kheo ni đủ màu da, đủ sắc tộc đang ngày đêm đem giáo pháp của Thế Tôn đến giới thiệu với những người xưa nay chưa từng biết hay nghe đến Thế Tôn. Ngày hôm nay có nhiều người với sắc vóc hình thể và màu da khác nhau, văn hoá và tập quán khác nhau, đức tin khác nhau… cũng đang quay về cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng. 

 Kính lễ chư bồ tát, chư hiền thánh tăng! Con thật sự vui mừng và cảm động khi tiếp cận những thông tin hay tiếp cận  trực tiếp với những người da trắng, da đen hay da vàng… quay về nương tựa Thế Tôn, thực hành giáo pháp của Thế Tôn! Cho dù họ xuất gia hay tại gia con vẫn thấy vững tin, thấy con đường mình đi như có bạn đồng hành và thấy ấm áp hơn khi mình và họ cùng cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng! Là Phật tử sơ cơ, con luôn cung kính chắp tay kính lễ những người có hình tướng sa môn, cho dù họ là đàn ông hay đàn bà, cho dù họ có màu da vàng, trắng, hay đen. Con luôn kính lễ họ như kính lễ chư bồ tát, chư hiền thánh tăng ( biết đâu trong số họ có người chính là chư bồ tát, chư hiền thánh tăng hiện thân phàm tăng để hành hoạt hoá độ chúng sanh). Con kính lễ họ, những vị sa môn, vì con thấy chư bồ tát, chư hiền thánh tăng ở trong họ. 

 Ở thế gian này, con người, sự vật, sự việc rất vô thường, thay đổi liên lỉ, sanh - diệt không ngừng, tụ - tán vô kỳ, lên - xuống vô hồi, được - mất vô chừng, vui - buồn vô tình, có - không vô hậu, không - thời vô biên…cho nên việc cầu danh, cầu lợi, cầu ở người đời là việc khờ khạo, mà chắc gì cầu được! duy chỉ có cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng mới là việc quan trọng, việc cần phải làm, nhất định phải làm! 

 Cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng! Không chỉ một đời này mà phải cầu kiến mãi mãi, nếu còn tiếp tục làm người. Cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng, chính là cầu kiến Phật tánh, tánh giác của mình, cầu kiến bản tâm thanh tịnh của mình, cầu kiến để tiêu trừ vô minh phát sinh trí huệ, tăng trưởng từ bi, kiên cố bồ đề tâm. Cầu kiến chư bồ tát, chư hiền thánh tăng không chỉ mỗi mặt lý hay đơn thuần mặt sự mà lý sự phải đi đôi thì mới không bị nghiêng lệch, phải lý sự viên dung thì mới thật sự là cầu kiến. 


TIỂU LỤC THẦN PHONG

Ất Lăng thành, 12/2020 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bài viết này là cuộc phỏng vấn qua email trong tháng 1/2023 với nhà sư Kunchok Woser (Don Phạm), người xuất gia theo truyền thừa Phật Giáo Tây Tạng, và sau nhiều năm tu học tại Ấn Độ đã tốt nghiệp văn bằng Lharampa, học vị cao nhất của dòng mũ vàng Gelug, và bây giờ chuẩn bị học trình Mât tông. Bản thân tôi có cơ duyên quen từ nhà sư hơn hai thập niên trước, khi Thầy còn là một thiếu niên ở Quận Cam, và sau này nhiều người thường gọi tắt là “Thầy Don” hay “Thầy Kusho.” Bài viết không có ý vinh danh một nhà sư tuy kể ra những gian nan, khó khăn khi quyết tâm theo đuổi học vị Lharampa, vì thực tướng vẫn là “không có cái tôi” và “không có cái của tôi” – bài viết chỉ là trình bày về hệ thống tu học của Phật giáo Tây tạng và là một nỗ lực ngợi ca Chánh pháp trên con đường thanh tịnh hóa thân tâm.
Khí hậu bất thường thì cũng chẳng lạ gì trong cõi đời vô thường. Cũng như già, bệnh, chết: chẳng có gì phải than thở, phiền nàn, khổ đau, nếu thường trực thấy rõ bản chất của chúng. Nhưng không vì đời vô thường mà cố ý tạo nên những điều bất thường, vì những điều bất thường to lớn có thể ảnh hưởng cả hành tinh, hủy hoại cuộc sống tươi đẹp của các thế hệ con cháu mai sau, mỗi người chúng ta đều có trách nhiệm.
Vậy “bánh Dày” phải có nghĩa là “bánh Trắng”, có lẽ dễ hiểu hơn là dày phản nghĩa với mỏng hay dày vò như vài người đã cắt nghĩa. Từ đây, phải chăng “Dày dày sẵn đúc một tòa thiên nhiên” của Nguyễn Du tả nét đẹp thân thể nàng Kiều cũng có nghĩa là trắng. Nét đẹp này hoàn toàn phù hợp thẩm mỹ quan của Việt Nam xưa nay. Người phụ nữ đẹp phải có nước da trắng. Nó vừa đẹp, vừa sang vì không phải lam lũ dưới mưa nắng...
Nhờ ngày Tết rơi vào các ngày nghỉ cuối tuần ở Hoa Kỳ, không khí đón Tết tưng bừng và rầm rộ diễn ra tại các cơ sở tôn giáo, các chùa, nhà thờ, thánh thất, hội quán… Trong khi một số cơ sở tôn giáo trang nghiêm làm nghi thức đón Tết, một số chùa tổ chức văn nghệ Xuân và trực tiếp truyền hình, và một số nơi đốt pháo rền vang trước sân chùa, sân nhà thờ, thánh thất, hội quán… Phóng viên Việt Báo đã đi viếng Tết nhiều chùa để ghi nhận bầu không khí Tết trang nghiêm đậm đà hồn dân tộc.
Một hiện tượng đang lan tỏa khắp Á châu nhưng ít được Tây phương biết đến. Chúng tôi được xem qua phần trình diễn này trong một chuyến đến Đài Loan. Đây là một chương trình trình diễn trên sân khấu rất độc đáo được gọi là Thiên Thủ Quán Âm...
Chùa Bảo Quang, Trung Tâm Văn Hóa Phật Giáo Việt Mỹ Phụng Sự Xã Hội, tọa lạc tại số 713 N. Newhope Street, Santa Ana, CA 92703 do Cố Hòa Thượng Thích Quảng Thanh khai sơn làm viện chủ, sau khi Ngài viên tịch ngôi chùa tạm thời do Thượng Tọa Thích Huệ Minh, Phó Trụ Trì điều hành Phật sự, sau một thời gian làm việc đến nay, Hội Đồng Quản Trị cùng quý Phật tử chùa Bảo Quang, Santa Ana, đã cung thỉnh Thượng Tọa Thích Huệ Minh chính thức đảm nhiệm chức vụ Trụ Trì để điều hành mọi công tác Phật sự tại chùa hầu hướng dẫn Phật tử trên con đường tu học và hoằng dương đạo pháp.
Tôi muốn kể lại với quý vị hai ví dụ đặc biệt về loài vật hành động với nhiều nhân tính hơn hầu hết loài người chúng ta. Quan điểm của tôi không phải cho rằng loài vật là nhân đạo hơn loài người, nhưng cho thấy có bằng cớ rõ ràng rằng loài vật có thể hành động theo những phương cách không phù hợp một số định kiến rập khuôn của Tây phương dành sẵn về các khả năng của chúng...
Họa sĩ Gim Myeong-guk, sinh năm 1600, từ trần khoảng sau năm 1662 (?), tên còn được ghi là Kim Myeong-guk, là một họa sĩ toàn thời gian trong vương triều Joseon Kingdom của Hàn Quốc. Tên ông phiên âm theo Hán tự là Kim Minh Quốc (金明國). Các nhà phê bình nghệ thuật đời sau nói rằng Kim tuy là một họa sĩ cung đình nhưng cũng là một nghệ sĩ tiên phong vẽ ra những tác phẩm riêng đúng với tính cách và cảm xúc của ông. Hầu hết các bức tranh của Gim Myeong-guk liên quan đến con người đều có chủ đề Phật giáo và mang một phong cách nghệ thuật cụ thể.
Tại Chánh Điện Chùa Kiều Đàm tọa lạc tại số 1129 South Newhope Street, Santa Ana, CA 92704 Điện thoại: (714) 927-8484, do Ni Sư Thích Nữ Nguyên Bổn làm Viện Chủ.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.