Hôm nay,  

Nhớ Thầy

27/10/202420:24:00(Xem: 3257)

 

IMG_6216
Hòa Thượng Thích Tuệ Sỹ, hình chụp tại Hương Tích. (Ảnh:Thích Nữ Khánh Năng chụp ngày 19 tháng 9 năm 2018)

 

 

Kính lạy Thầy, bậc Thầy lớn của Phật Giáo Việt Nam, là nơi nương tựa của hàng tứ chúng.

Kính lạy Thầy, Pháp thân thường trụ, hoá thân Người khắp cõi hư không.

Kính lạy Thầy, Người đã cho con thêm một lần nữa được sinh ra trong Pháp.

Kính lạy Thầy, nhục thân Người tan biến bốc thành mây trời, lang thang khắp cõi hư không, nhưng đời sống Người đã là một phần máu thịt trong con.

 

Thầy ơi! Tây nguyên se se lạnh, tiếng côn trùng rả rích đầu đông. Trong quãng im lặng của núi rừng tịch liêu là sự đong đầy của mênh mông nỗi nhớ. Con nhớ những giờ trà bên Thầy; nhớ những lúc chỉ biết lặng im bên Thầy khi Thầy bệnh; nhớ sự im lặng cũng là bài Pháp vô ngôn mà Thầy trao cho con; nhớ căn phòng nhỏ nơi Thầy an cư, dịch kinh và viết sách mà ngày ngày hai cô trò con được lui tới pha trà dâng Thầy. Với con, Thị Ngạn Am nơi Thầy ở hai năm cuối đời ở Long Thành cũng chính là trượng thất Duy-Ma nơi chư Hiền Thánh Tăng Bồ-tát đồng cư và cũng là nơi Thầy tiếp mười phương khách. Thầy viết cho mình, hay cho những ai có duyên được bước vào trong đó khi đề bốn chữ “Huyễn Thân Mộng Trạch” (Thân này huyễn; chỗ ở này như mộng)?

 

Như huyễn. Như mộng. Từ khi Thầy nhập diệt, con đã kinh nghiệm sự mộng huyễn ấy trong từng sát-na sinh diệt của thân tâm, của ngoại cảnh. Một năm qua đi. Đây là tri giác về thời gian? Tri giác về khoảng cách? Hay tri giác về siêu nghiệm? Cái gọi là nỗi nhớ đong đầy trong con lúc này là gì, khi mà theo quan điểm của A-tì-đàm, không một cái gì tồn tại qua hai sát-na? Như vậy, cái gì có tác dụng, cái đó phải ở trong thời điểm hiện tại. Nhưng ký ức về Thầy trong con không cùng xuất hiện đồng thời. Khi con nghĩ về Thầy lúc dịch kinh viết sách thì Thầy lúc an nhiên tĩnh toạ thuộc vị lai, chưa xuất hiện. Khi con nghĩ về Thầy lúc an nhiên tĩnh toạ, thì Thầy lúc dịch kinh viết sách đã biến mất vào quá khứ, Thầy lúc uống trà chưa có mặt. Vậy, hiện tại con nghĩ về Thầy là gì? Theo Tâm lý học hiện đại, thì đó chính là hiện tại giả tướng, hay hiện tại mạo tợ. Bằng nội quan, hay tri giác của người tu định, thì đó là chuỗi liên tục của nhiều sát-na con nghĩ về Thầy; sát-na đi vào trong quá khứ vẫn tồn tại và được nắm giữ bởi yếu tố niệm, định và huệ.

 

Viết về Thầy thì nên viết từ góc độ nào: Chân lý quy ước với những cặp phạm trù đối đãi: đến-đi, sanh-tử... ? Hay trong Pháp thân Pháp thể thường hằng? Con cũng không biết nữa. Chỉ biết rằng ý thức thời gian trong con là sự tiếp nối tương tục của nhân và quả; của nỗi nhớ tinh tuyền như giọt nước đầu non. Nó là bóng nắng huyễn hoá rọi xuống dòng sinh tử vô tận. Vậy thì một năm qua đi cũng chỉ như một cái chớp mắt của giấc mộng đầu hôm; giấc mộng tử-sinh nối dài qua bao kiếp sống của những chúng sanh vốn cưu mang trong mình Bồ-đề nguyện và Bồ-đề hành, phải không Thầy?

 

Thầy ơi! Hằng ngày con vẫn dâng trà lên Thầy như trước đây khi con còn được ở gần bên Thầy. Con biết Thầy chưa từng bỏ con ra đi, vì Pháp thân Thầy vốn bất sanh bất diệt. Nhưng điều mà con cảm nhận rõ ràng trong từng nhịp đập của trái tim mình đó là sự cô liêu của cánh hạc lẻ loi đi về trên đỉnh đồi tịch lặng.

 

Từ ngày Thầy mất, con vốn đã lặng lẽ nay lại càng lặng lẽ hơn. Ngày ngày trong thư phòng nhỏ chất đầy kinh sách, rồi con cũng hiểu ra: Thân giáo của Thầy, những trang sách Thầy để lại, ký ức về Thầy trong tâm con là Pháp thân thanh tịnh của Thầy. Thầy luôn ở đó, bên con, trong con, mỗi khi con nghĩ về Thầy.

 

“Khê thanh tiện thị quảng trường thiệt

Sơn sắc vô phi thanh tịnh thân

Dạ lai bát vạn tứ thiên kệ

Tha nhật như hà cử tợ nhân.”

 

(Tiếng suối reo là tiếng thuyết Pháp

Màu núi là Pháp thân thanh tịnh

Đêm đó tám vạn bốn nghìn kệ

Ngày sau nói lại làm sao đây?)

 

Thầy ơi! Có phải Thầy dạy con những lúc nhớ Thầy hãy lắng nghe tiếng suối róc rách trước hiên thất để nghe ra lời dạy của Thầy? Hay vì con lắng nghe con, lắng nghe mọi sự bằng xúc cảm của chính con, nên đâu đâu cũng là tiếng thuyết pháp của Thầy, của mười phương cõi Phật?!

 

Thầy ơi! Có phải trong cõi “bặt tiếng lời” của tự tâm, trong quãng im lặng của núi rừng tịch liêu để lắng nghe, thì màu núi cũng chính là Pháp thân thanh tịnh? Thầy ơi! Đất trời vô ngôn mà dòng pháp âm bất tuyệt luân lưu, thì biết nói làm sao?!

 

Thầy ơi! Nhớ có lần con thưa Thầy: ‘Bài thơ Mộng Ngày của Thầy chỉ cần nhớ bốn câu thôi.’ Thầy hỏi: ‘Bốn câu gì?’ Con đọc lên, “Từ tiếng gọi màu đen đất khổ/ Thắp tâm tư thay ánh mặt trời”, đến câu “Ta đi tìm trái tim đã vỡ” thì tâm con nghẹn lại. Những giọt nước mắt nóng như chực sẵn để tuôn rơi, để hoà chung trong Đại Bi Tâm mênh mông của Bồ-tát hạnh nguyện. Con im lặng, không đọc tiếp. Thầy biết người đệ tử nhỏ của mình đã bắt đầu bước đi trên lộ trình miên viễn này, đã kinh nghiệm sự vụn vỡ trong chính hình hài bằng xương bằng thịt này, nên Thầy đã đọc tiếp: “Đói thời gian ta gặm hư vô.” Và Thầy trò lại tiếp tục uống trà…

 

Thầy ơi! Con lại tiếp tục hành trình đi tìm trái tim đã vỡ. Bất thối chuyển.

 

Đệ tử kính lạy Giác Linh Thầy và lạy tạ ân đức giáo dưỡng của Thầy.

 

Con,

Thích Nữ Khánh Năng | Hạnh Thân

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tổ Đình Tịnh Xá Giác Lý, tọa lạc tại số 11262 Lampson Ave, Garden Grove, CA 92840 do Đại Đức Thích Minh Tâm, Trụ Trì đã trang nghiêm tổ chức Đại lễ Vu Lan PL. 2567-2023 vào lúc 10 giờ 30 sáng Chủ Nhật, ngày 20 tháng 8 năm 2023 (nhằm ngày 5 tháng 7 âm lịch Quý Mão). Mặc dù buổi lễ diễn ra trong ngày mưa bảo nhưng quý Chư Tôn Đức Tăng Ni và đồng hương Phật tử đã không quản ngại, hưởng ứng lời mời của Đại Đức Thích Minh Tâm trong thư mời Đại Đức đã nói: “Cứ mỗi độ đến hè là mùa Vu Lan Báo Hiếu lại trở về, gợi nhắc cho hàng Tăng Ni và Phật Tử chúng ta nhớ đến sự tri ân và báo ân cho Cha Mẹ. Với tinh thần ấy, Tổ Đình Tịnh Xá Giác Lý long trọng tổ chức Đại lễ Vu Lan Báo Hiếu cho hàng Phật tử báo đáp thâm ân. Đồng thời cầu nguyện cho Cha Mẹ hiện tiền tăng long phước thọ, Cha Mẹ quá cố trực vãng Tây Phương…”
Tại Nhà Hàng Dimond 3 Seafood Restaurant, trên đường Westminster, vào lúc 6 giờ chiều thứ Sáu ngày 8 tháng 8 năm 2023. Tổ Đình Minh Đăng Quang tọa lạc tại số 3010 W. Harvard ST, Santa Ana CA 92704 do Hòa Thượng Thích Minh Tuyên, Đệ Tam Pháp Chủ Giáo Hội Tăng Già Khất Sĩ Hải Ngoại, Phó Chủ Tịch Ngoại Vụ Hội Đồng Điều Hành Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hoa Kỳ, Thành Viên Hội Đồng Liên Tôn Hoa Kỳ làm Viện Chủ đã tổ chức buổi tiệc chay gây quỹ để trùng tu ngôi tổ đình. Khoảng 1,000 chư tôn đức Tăng, Ni, quý vị quan khách, quý vị nhân sĩ, dân cử, một số quý vị đại diện cộng đồng, hội đoàn, đoàn thể, anh chị em nghệ sĩ, một số các cơ quan truyền thông và đồng hương Phật tử.
Một ngày làm việc bình thường như mọi ngày, công việc quen thuộc nằm lòng, thấy dễ đến độ có thể nhắm mắt làm cũng được. Từ bấy lâu nay mình vẫn có thói quen vừa làm vừa thầm niệm Phật, nghĩ Phật, tuy nhiên những lúc bận rộn hay giao tiếp thì tạm ngưng. Mình vẫn niệm Phật theo lối Bắc truyền, nghĩa là niệm danh hiệu Phật A Di Đà...
Thế giới bây giờ đang trải qua thời kỳ đa tôn giáo, tức là thời kỳ độc quyền tôn giáo đã chấm dứt. Vì đa tôn giáo như thế cho nên một số tôn giáo đang cạnh tranh ráo riết để tăng trưởng số tín đồ của mình giống như các công ty thương mại cạnh tranh ráo riết để bán hàng...
Bốn giờ sáng, trời lạnh căm căm, sương mù dày đặc. Mình phải dậy sớm để đi cày kiếm cơm, đường vắng hoe không một bóng người, thỉnh thoảng vài chiếc xe vút qua, có lẽ cũng là những người đi làm sớm như mình...
Tại Khách sạn Holyday Inn Resort, 40650 Village Drive, Big Bear Lake CA 92315, Khóa Tu Học Phật Pháp Bắc Mỹ lần Thứ 10 do Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hoa Kỳ và Canada tổ chức đã trang nghiêm diễn ra từ Thứ Hai ngày 31tháng 7 đến Thứ Năm ngày 3 tháng 8 năm 2023 do Hòa Thượng Thích Tuệ Uy, Viện Chủ Tu Viện Hộ Pháp và Tu Viện Liên Hoa Sanh, Quyền Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Giáo Dục Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hoa Kỳ làm Trưởng ban tổ chức.
Ngày cha mẹ khuất núi, người con phương xa không có mặt. Lệ nóng lăn dài trên da nhăn. Đường trần vẫn dài xa. Mịt mù cát bụi tung bay những chiều hoang bảng lảng. Vườn hồng ngũ sắc không hoa trắng. Tưởng niệm song thân, mở trang thơ bao la đất trời…
Ý nghĩa thâm nghiêm của tượng Phật đi.
Trung Tâm Phật Giáo Đại Thừa Đại Từ Bi, tọa lạc tại số 1951 Davmor Ave, Stanton, CA 90680-3112, điện thoại số (714) 622-4022 do Ven. Geshe Norbu Chophol làm Trụ Trì đã long trọng tổ chức lễ khánh thành vào lúc 10 giờ sáng Thứ Bảy ngày 15 tháng 7 năm 2023. Tham dự buổi lễ ngoài quý vị Sư Tây Tạng còn có sự tham dự của Hòa Thượng Thích Quảng Mẫn, Thượng Tọa Thích Trung Duệ, TT. Thích Phước Hậu cùng một số quý Thượng Tọa đến từ các chùa và tự viện Nam California, rất đông đồng hương Phật tử thường xuyên tu học tại trung tâm, trong đó có những khuôn mặt quen thuộc trong cộng đồng như: Bà Lê Vân, Bà Từ Dung, một số Bác Sĩ, Nha Sĩ, v.v…
Sau Thánh Lễ khai mạc Đại Hội Thánh Mẫu lần thứ hai tại Giáo Phận Orange với chủ đề Cùng Mẹ Lên Đường” do Đức Giám Mục Oscar Cantú (San Jose) chủ tế tại Linh Đài Đức Mẹ La Vang vào tối Thứ Sáu ngày 14 tháng 7 năm 2023. Ngày Thứ Bảy 15 tháng 7 năm 2023 bắt đầu từ 8 giờ sáng có Thánh Lễ Chữa Lành do Đức Giám Mục Thomas Nguyễn Thái Thành chủ tế cũng tại Linh Đài Đức Mẹ, sau đó liên tục có nhiều cuộc hội thảo với nhiều đề tài khác nhau do các diễn giả là những linh mục nổi tiếng về thần học và tín lý như Fr. Nguyễn Khắc Hy, P.S.S; Fr. Nguyễn Đình Anh Nhuệ, O.F.M.Conv; Fr.Phạm Đức Thịnh, S.J, PhD; Msgr.Phạm Mạnh Cương J.C.L và nhạc sĩ Lê Tín Hương. Ngoài ra có một số linh mục không phải người Việt Nam giúp giới trẻ hội thảo bằng tiếng Anh như Fr. Greg Boyle,S.J.,Michael Ketterer...


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.