Hôm nay,  

Nẻo Về

02/06/202512:09:00(Xem: 1542)

Nằm, tìm lại bản nhạc sáng tác trong giấc mộng đêm qua. Vừa đệm đàn vừa ca, nhạc và lời ở đâu tự nhiên tuôn chảy không ngừng. Khi bừng tỉnh, cố nhớ lại một vài câu, thậm chí vài chữ... cũng không nhớ gì, ngay cả những lời thơ ngọt ngào tán dương tình yêu. Không nhớ gì, ngay cả âm điệu trầm bổng của dòng nhạc mềm đi qua ngón đệm tây-ban cầm. Ký ức mơ hồ không đủ để lưu lại thành ấn tượng, hay vì những ảnh tượng chắp vá vu vơ đã vỡ tan trong mộng ảo trước khi trời sáng (?). Cũng có thể chỉ là hiện tượng tự nhiên của một tâm trí đã bị lão hóa, lãng trí, mau quên... Khi không còn ký ức, dường như chỉ thấy một khoảng không bao trùm cõi sống. Một khoảng không rất lặng. Trong khoảng không đó, không còn ý niệm về thời gian.

Ra khỏi giấc mộng dài đêm qua, ra khỏi cuộc mộng tồn-sinh, thực tại là một tâm thức vật vờ, ngái ngủ, chưa hoàn toàn tỉnh giác. Cái muốn nhớ không thể nhớ. Cái đã quên hay cố quên, lại lảng vảng lờn vờn quanh nơi đôi mắt, quờ quạng quàng xiên nơi đôi chân...

Đời như cánh mỏng phù du
Đường xa hun hút nghìn thu miệt mài
Đã quên chưa mộng trần ai
Tỉnh-mê thức-ngủ đêm dài nằm nghe
Chuông ngân chùa cũ buồn tê
Nhạc đâu thánh thót não nề tiếng xưa
Người đi muôn dặm về chưa
Bụi tro bàng bạc trời thơ dị thường
Đất rung tiếng thở kỳ hương (1)
Suốt mùa kiến nhỏ tìm nương cỏ lành
Lao xao gió vờn cành xanh
Quên trần gian mộng bước nhanh qua đời.
Lặng, nghe tấu khúc không lời
Quê xưa tịch mịch thảnh thơi đường về.

___________

(1) Mượn ý từ bài thơ:
“Theo chân kiến
luồn qua cụm cỏ
Bóng âm u
thế giới chập chùng
Quãng im lặng
nghe mùi đất thở.”
(Tuệ Sỹ - Những điệp khúc cho dương cầm, NXB Phương Đông 2009, trang 46)

biachanhphap163
Hình bìa: IvaCastro (Pixabay.com)


CHÁNH PHÁP Số 163, tháng 06.2025

NỘI DUNG SỐ NÀY:

· THƯ TÒA SOẠN, trang 2

· TIN TỨC PHẬT GIÁO THẾ GIỚI (Diệu Âm lược dịch), trang 3

· THIỀN TRÀ, TA VỚI TA (thơ HT Thích Thắng Hoan), trang 6

· NHỮNG ĐÓNG GÓP TO LỚN CỦA CÁC HỌC GIẢ ANH QUỐC CHO NỀN PHẬT GIÁO ÂU-MỸ, t.t. (HT. Thích Trí Chơn), trang 7

· HOA THỊNH ĐỐN NGÃ BÓNG HOÀNG HÔN (thơ Thanh Nguyễn), trang 8

· GIÁO DỤC SỰ HƯNG THỊNH CỦA MỘT QUỐC GIA (Nguyên Siêu), trang 9

· NGỌN LỬA KIM CANG (Vĩnh Hữu Tâm Không), trang 11

· TIỂU SỬ BỒ TÁT THÍCH QUẢNG ĐỨC (HT. Thích Thiện Hoa), trang 12

· MÀU Y BỘ PHÁI – LIÊN HỆ ĐẾN NHUỘM TỊNH VÀ ĐIỂM TỊNH (Bhikku Cittacakkhu) trang 14

· LỄ TẮM PHẬT, ĐOẢN KHÚC CHO MỘT NGÀY (thơ Thụy Sơn), trang 17

· ĐỌC KINH DU HÀNH VÀ TƯỞNG NHỚ NHỮNG THÁNG CUỐI ĐỜI CỦA ÔN TUỆ SỸ (TN Hạnh Thân), trang 18

· THÔNG BÁO LỄ HỘI VU LAN 2025 (GHPGVNTNHK), trang 22

· THÔNG BÁO VỀ VIỆC ĐÌNH CHỈ KHÓA TU HỌC PHẬT PHÁP BẮC MỸ LẦN 12 (GHPGVNTNHK), trang 23

· ĐẠI LỄ PHẬT ĐẢN DO GHPGVNTNHK TỔ CHỨC TẠI HOA THỊNH ĐỐN (TV Truyền Thông), trang 24

· NHẬN DIỆN “NĂM TRIỀN CÁI” TRONG KINH TỨ NIỆM XỨ (TN Hằng Như), trang 26

· BẠN GHÉ THĂM / CHUYỂN NGHIỆP (thơ xướng họa Tuệ Uyển & Trúc Nguyên), trang 29

· LY NGÔN TỊCH TỊNH (Nhóm Áo Lam), trang 30

· THƯ CUNG THỈNH VÀ THƯ MỜI LỄ HIỆP KỴ LỊCH ĐẠI TỔ SƯ – NGÀY VỀ NGUỒN LẦN 14 (HT. Thích Thông Hải), trang 31

· CÁCH NGÔN VỀ GIÁO DỤC (Pháp Hoan trích dịch), trang 32

· LÃO SƯ BỊ HÀNH HẠ (thơ TM Ngô Tằng Giao), trang 33

· NĂM MƯƠI NĂM, MỘT CHẶNG ĐƯỜNG (Tiểu Lục Thần Phong), trang 34

· NOI THEO CHÍ KHÍ NGƯỜI XƯA (TN Giới Định), trang 39

· TRUYỆN CỰC NGẮN HOÀNG LONG, trang 43

· AN NHIÊN (thơ Vĩnh Hữu Tâm Không), trang 44

· TỬ TẾ LÀ MỘT SỰ CHỮA LÀNH (Tuệ Uyển Nhi), trang 45

· PHẬT DẠY GIỮ THÂN KHÔNG BỆNH TỬ TẾ (Nguyên Giác), trang 46

· GIÓ VỪA THỔI QUA ĐÂY (thơ Lý Thừa Nghiệp), trang 48

· TRUYỆN CỰC NGẮN (Steven N), trang 49

· BẠN ĐỒNG HÀNH THUỞ ẤY (Hợp Bích Hợp), trang 51

· VÔ THƯỜNG (TN Hải Trung), trang 52

· TRI ÂM (thơ Quy Hồng), trang 53

· DƯ ÂM ĐỒNG VỌNG (Đồng Thiện), trang 54

· RAU SPINACH (Bs. Nguyễn Ý Đức), trang 57

· GIÁO HỘI VÀ QUYỀN LỰC (Lôi Am), trang 58

· NIỆM PHẬT, CHUÔNG NGÂN, LUÂN HỒI, TÂM NGUYỆN (thơ Diệu Viên), trang 60

· CỞI TRÓI tập 2 – chương 16 (truyện dài Vĩnh Hảo), tr. 61

· THE STORY OF JATILA, THE BRAHMIN (Daw Tin), trang 67

· CHIẾN CÔNG OANH LIỆT NHẤT (Truyện cổ Phật giáo), trang 68


https://chanhphap.us/CHANH%20PHAP%20BO%20MOI/Muc%20luc%202025/CP%20so%20163%20(06.25).htm

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Với lòng thành, với tu theo Quán thế Âm từ lâu khi còn ở Huế, cầu xin được hai ngày thì có báo ứng. Tự nhiên có 3 con cá voi, một con đi đầu dẫn đường còn hai con còn lại cập kẹp vô thuyền hai bên hông mạn thuyền mà bơi về hướng mà sau này biết là Hong kong. Ba con cá ông nầy bơi như vậy suốt 2 ngày 2 đêm thì sáng ra, thấy bờ đất liền là Hong kong thì đàn cá chia tay. Cả nhà sống được và đi Mỹ ở California đến ngày nay.
Chư Phật, chư Bồ Tát trong quá trình tu tập thường phát nguyện lớn. Những lời nguyện ấy giống như kim chỉ nam cho sự hành hoạt. Lời nguyện phát ra làm cho tín tâm tăng trưởng và kiên cố chí tu học. Những đaị nguyện ấy thể hiện cái năng lực, trí huệ và lòng đaị bi của chư Phật, chư Bồ Tát.
Rừng điêu tàn thì đất nước suy vong; đây mới chính là cội rễ của vấn đề.bChúng ta cứu giúp đồng bào bị nạn nhưng chính chúng ta có ai nghĩ đến cội nguồn của vấn đề là nạn phá rừng cưa gỗ tàn phá đất nước. Tác động tới môi trường, phá rừng vẫn đang tiếp diễn và đang làm thay đổi khí hậu và địa lý.
Tôi sinh ra trong một gia đình Phật Giáo. Bà tôi, mẹ tôi hay đi chùa lễ Phật. Bố tôi là một giáo sư dạy ở Đại Học Vạn Hạnh, có viết một số sách về Thiền nổi tiếng. Khi còn trẻ ông thiền tập đều đặn, hầu như mỗi tối, ngay cả khoảng thời gian ông đi tù cộng sản. Anh chị em trong nhà tôi đa số đều qui y Tam Bảo. Có lẽ vì ảnh hưởng bố nhiều hơn mẹ, nên bọn tôi có khuynh hướng học, nghiên cứu về thiền nhiều hơn, chứ không hay đi chùa niệm Phật. Bản thân tôi cũng có thực hành thiền từ tuổi mới lớn. Như vậy coi như là tôi đã “tu thiền”?
Khổ đau bao trùm cả nhân loại, cả thế giới. Đó là một sự thật, không ai có thể chối cãi. Chính vì không ai có thể tránh khỏi, khổ đau trở nên bình thường trong cảm nhận chủ quan của mỗi người; và nó chỉ khởi hiện rõ rệt khi bị đẩy lên vượt mức. Đến lúc ấy, người ta mới gục đổ và chịu nhìn nhận sự thật.
Đụng đến ngũ uẩn là đụng đến Duy Thức Học, Vi Diệu Pháp, những phần thâm sâu, trừu tượng vào bâc nhất của Phật Giáo. Hai truyền thống Phật Giáo Đại Thừa và Nguyên Thủy cũng giải thích không hoàn toàn giống nhau về ngũ uẩn. Nó phức tạp giống như thế giới phân tâm học của Freud trong khoa học Tây Phương. Với kiến thức sơ cơ của một Phật tử tại gia, tôi cũng “lùng bùng” không kém anh ta
Vào chiều ngày Chủ Nhật 5 tháng 7 2020, Hòa Thượng Thích Phước Tịnh tiếp tục chương trình giảng pháp trên mạng cho nhóm Giới Trẻ Mây Từ và các Phật tử. Tuần này chủ đề bài giảng là Cư Trần Lạc Đạo, hay Ở Đời Vui Đạo. Cư Trần Lạc Đạo là bài thơ thiền nổi tiếng của đức vua Trần Nhân Tông, cũng được gọi là Điều Ngự Giác Hoàng. Ngài là vị vua đời Trần với chiến công lẫy lừng ba lần đại phá quân Nguyên. Ngài cũng là sơ tổ của Phái Thiền Trúc Lâm Yên Tử, một dòng Thiền Việt Nam với đặc điểm nhập thế.
Đối với nhiều Phật tử, “Giới- Định- Tuệ” là ba từ hay đọc, nghe, và nói đến nhiều nhất khi đụng đến Phật Pháp. Tôi cũng thế. Từ thuở mới trưởng thành, có đọc được một chút kiến thức từ sách vở về triết lý Phật Giáo, tôi mê lắm. Thỉnh thoảng tôi nói với bạn bè những điều đọc trong sách như “Giới-Định-Tuệ là nền tảng của Phật Giáo…”. Nhưng khi bị hỏi tới, tôi lúng túng liền, và từ đó biết rằng chắc mình chỉ mới hiểu bề nổi trên mặt chữ.
Chúng con Chư Ni Chùa Hương Sen và học trò nhỏ của Ôn từ Mỹ Quốc vừa hay tin Hòa thượng giáo sư đã viên tịch, quãy dép về Tây vào lúc 3h15 phút sáng nay 16/4/ Canh Tý, Chủ Nhật ngày 07 tháng 06 năm 2020 tại Sài Gòn, Việt Nam. Chúng con thật vô cùng bồi hồi kính tiếc.
Cách đây không lâu, tôi được một anh bạn vong niên am tường Phật Giáo nhắc nhở: phaỉ coi chừng “những lời Phật dạy” đang được lan truyền đầy dẫy trên mạng. Rất nhiều trong số đó không phải là “hàng thiệt”! Giật mình, xem lại, thấy quả là có nhiều câu hơi “kỳ kỳ”, thấy “có vẻ” không giống lắm với những gì thầy mình dạy từ trong kinh điển.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.