Hôm nay,  

Cần Sa: 4 Điều Nên Đọc về Sử Dụng, Tác Dụng Và Tiềm Năng Của Cần Sa

13/05/202200:00:00(Xem: 13741)

 

can sa
Tổng hợp từ trang The Conversation về một số phân tích từ các học giả, những người đã theo dõi sự phát triển của cần sa gần đây, nhằm giúp làm rõ các vấn đề về sử dụng, tác dụng và tiềm năng của cần sa. (Nguồn: unsplash.com)

 

HOA KỲ – Khi các tiểu bang đã hợp pháp hóa việc sử dụng cần sa cho mục đích y khoa và giảm căng thẳng, và luật liên bang bây giờ cũng cho phép bán các sản phẩm chiết xuất từ cây gai dầu, thì cần sa và các hậu quả liên hệ được chú ý và nghiên cứu kỹ càng hơn. Sau đây là một số phân tích từ các nhà nghiên cứu, những người đã theo dõi sự phát triển của cần sa gần đây do trang The Conversation tổng hợp.

1. Các kết quả nghiên cứu ban đầu hỗ trợ các ích lợi được cho là hiệu quả từ việc sử dụng CBD

CBD có tên đầy đủ là Cannabidiol, là một trong số 113 các loại Cannabinoid khác được phát hiện trong giống cây Cannabis (chủ yếu là cây cần sa và cây gai dầu). Doanh số bán các sản phẩm có chứa chiết xuất cần sa CBD tăng vọt sau khi Quốc Hội hợp pháp hóa CBD vào năm 2018.

Người bán và người dùng CBD đều cho rằng việc sử dụng cần sa giúp giảm đau và trị các chứng lo âu. Mặc dù khoa học chưa chắc chắn về điều đó, nhưng vẫn có nhiều lý do để khuyến khích. Hillary Marusak, giáo sư tâm thần học và thần kinh tại Trường Wayne State University viết rằng: “Các nghiên cứu về hình ảnh thần kinh ở người cho thấy CBD có thể làm giảm hoạt động ở hạch hạnh nhân và vỏ não trước, đó là những vùng não liên quan đến căng thẳng và lo âu.”

Quý vị có thể tìm hiểu thêm ở đường nối (1) ở cuối bài.

2. Đừng tin vào những lời thổi phồng

Vào năm 2018, Cơ quan Giám Sát Thực và Dược Phẩm (FDA) đã phê duyệt một loại thuốc có chứa CBD để điều trị các cơn động kinh bởi 2 dạng động kinh hiếm gặp. Sau đó, số người xin phép sử dụng CBD đã tăng vọt.

C. Michael White, giáo sư dược của Trường Connecticut, viết: “Không có nghiên cứu đáng tin cậy được thực hiện trên động vật hoặc con người cho thấy CBD có bất kỳ ảnh hưởng nào đến vi rút SARS-CoV-2 hoặc quá trình lây nhiễm COVID-19. CBD có thể giúp phần nào đối với bệnh viêm khớp hoặc viêm da, rối loạn giấc ngủ, lo âu mãn tính, rối loạn tâm thần và các vấn đề hành vi liên quan đến hội chứng Fragile X.” Ông cũng chỉ ra rằng một số tình trạng đã có phương pháp điều trị được chứng minh, bao gồm các chiết xuất thực vật khác.

Hội chứng Fragile X - hay còn gọi là hội chứng gãy nhiễm sắc thể X, hội chứng nhiễm sắc thể X dễ gãy - là một bệnh rối loạn di truyền liên kết nhiễm sắc thể giới tính X, ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát triển tâm thần và suy giảm nhận thức. Hội chứng này sẽ gây ra các khuyết tật về phát triển và trí tuệ.

Nhưng mặc dù CBD “có thể có lợi cho một số người,” White vẫn khuyến nghị nên cẩn trọng cho đến khi các nhà khoa học tìm hiểu thêm về tác dụng phụ, tương tác thuốc và nguy cơ nhiễm độc của các sản phẩm CBD.

Quý vị có thể tìm hiểu thêm ở đường nối (2) ở cuối bài.

3. Cần sa + rượu = rắc rối

Theo giáo sư tâm lý học Ty Schepis của Trường Texas State University, việc sử dụng cần sa đang trở nên phổ biến trong giới sinh viên. Khi mà việc say xỉn chỉ với rượu bia thôi đã trở nên nhàm chán, “việc sử dụng cần sa đang tăng dần,” Schepis viết.


Ông cho biết thêm: “Ngày càng nhiều thanh niên sử dụng cả rượu và cần sa, làm tăng thêm lo ngại về các vấn đề lạm dụng chất gây nghiện. Những người trẻ tuổi trong nhóm đó cũng có tỷ lệ sử dụng các loại ma túy bất hợp pháp khác như thuốc phiện cao hơn nhiều, và lạm dụng thuốc kê đơn liên quan đến các loại thuốc như opioid hoặc benzodiazepine.”

Quý vị có thể tìm hiểu thêm ở đường nối (3) cuối bài.  

4. Nhiều người vẫn chưa hiểu rõ luật về THC

Daniel Kruger và Jessica Kruger, trợ lý giáo sư tại Trường Michigan và Trường Buffalo, đã thực hiện một cuộc khảo sát với 500 người dùng delta-8, một loại THC ít tác động đến tâm lý và hợp pháp hơn về mặt kỹ thuật.

Delta-8 THC là một trong 4 chất cannabinoids phong phú nhất được tạo ra bởi cây cần sa, nhưng nó vẫn chỉ tồn tại tự nhiên với một lượng cực kỳ nhỏ. Theo khảo sát, các học giả gợi ý rằng thời cơ đã chín mùi để nghiên cứu thêm về những lợi ích của delta-8, vì chất này không có phản ứng phụ như cần sa, chẳng hạn như chứng hoang tưởng và bị loạn nhận thức về thời gian.

Những người tham gia khảo sát đã sử dụng delta-8 để điều trị và cho biết họ đã ngừng sử dụng các loại thuốc men để điều trị một số triệu chứng về tinh thần và thể chất. Các học giả viết: “Họ cho là delta-8 THC tốt hơn các loại thuốc men khác khi xét về các phản ứng phụ, khả năng gây nghiện, triệu chứng cai nghiện, hiệu quả, độ an toàn, tính khả dụng và chi phí.”

Quý vị có thể tìm hiểu thêm ở đường nối (4) ở cuối bài.

Ngày 20 tháng 4 vừa qua là ngày lễ dành cho những người sử dụng cần sa và trên khắp thế giới. Tại Hoa Kỳ, hợp pháp hóa cần sa không còn là một vấn đề ngoài lề được đề cập chủ yếu bởi những người tham gia vào các lễ hội trong ngày. Trong hai thập kỷ qua, chúng ta đã nhận thấy sự gia tăng đáng kể trong việc ủng hộ hợp pháp hóa này. Các cuộc thăm dò trong năm qua từ Civiqs, Quinnipiac và Gallup cho thấy rằng cứ 10 người Mỹ trưởng thành thì có khoảng 7 người nghĩ rằng việc sử dụng cần sa là hợp pháp, gấp đôi so với số người nghĩ như vậy cách đây 20 năm.

Trên thực tế, đa số cử tri đã ghi danh bầu cử ở tất cả 50 tiểu bang hiện ủng hộ việc hợp pháp hóa cần sa, theo dữ liệu thăm dò cấp tiểu bang từ Civiqs. Hỗ trợ biến đổi từ mức thấp là 52 phần trăm ở Bắc Dakota đến mức cao 81 phần trăm ở Vermont và Washington.
 
 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Người Việt miền Nam từng trải qua một bài học cay đắng: sau 1975, những lời nói về “thống nhất” và “hàn gắn” không bao giờ đi cùng sự nhìn nhận. Không một lời chính thức nào nhắc đến các trại cải tạo, những cuộc tước đoạt, hay những đời sống bị đảo lộn dưới tay những người nhân danh chiến thắng. Không có sự thật, hòa giải chỉ là chiếc khẩu hiệu rỗng. Câu chuyện nước Mỹ hôm nay, khi chính quyền muốn làm mờ các chứng tích về chế độ nô lệ, cho thấy một điều quen thuộc: không quốc gia nào trưởng thành bằng cách giấu đi phần tối. Sự thật không tự biến mất chỉ vì người ta muốn quên.
Hai mươi năm trước, Thống đốc Jeb Bush ký đạo luật “stand your ground” (đứng vững tại chỗ), được giới ủng hộ xem là một biện pháp chống tội phạm dựa trên “lý lẽ thường tình”. Lời hứa khi ấy: bảo vệ người dân tuân thủ pháp luật khi họ dùng vũ lực để tự vệ. Sau vụ George Zimmerman được tha trong cái chết của Trayvon Martin, đồng bảo trợ dự luật, dân biểu Dennis Baxley, vẫn bảo rằng “trao quyền” cho người dân sẽ giúp chặn bạo lực.
“Di sản, còn có thể mang hình thức phi vật thể của lối nghĩ, lối sống, lối hành động, mà con người miền Nam khi xưa đã được trau dồi, hun đúc qua tinh thần của thể chế, của một nền dân chủ hiến định. Chính con người, chính cộng đồng xã hội mới là trung tâm và cũng là cội nguồn lẫn mục đích của mọi bản hiến pháp.” – Hải Sa, “Ngót 60 năm từ một khế ước nhân quyền dang dở,” trang 56 Cùng với tin tạp chí Luật Khoa vừa được đề cử giải thưởng Tự Do Báo Chí năm 2025 của Tổ chức Phóng viên Không Biên giới, ban chủ trương trong một thư tới độc giả vào cuối tháng 10 đồng thời thông báo việc phát hành ấn bản đặc biệt với chủ đề “70 Năm Việt Nam Cộng Hòa – Chân Dung & Di Sản” gồm 86 trang, với 14 bài vẽ lại hành trình từ ra đời tới bị bức tử của nền dân chủ duy nhất của Việt Nam và di sản của thể chế yểu mệnh này để lại. Bài này nhằm điểm qua nội dung của ấn bản đặc biệt này, và sẽ chú trọng vào một bài đã gợi nơi người viết một suy tư sâu sắc.
Một nhóm sử gia, thủ thư và tình nguyện viên đang gấp rút chạy đua với thời gian – và với chính quyền Trump – để giữ lại những mảnh ký ức của nước Mỹ.Từ hình ảnh người nô lệ bị đánh đập, các trại giam người Mỹ gốc Nhật trong Thế Chiến II, đến những bảng chỉ dẫn về biến đổi khí hậu ở công viên quốc gia, tất cả đều có thể sớm biến mất khỏi tầm mắt công chúng. Trong vài tháng gần đây, hơn một ngàn sáu trăm người – giáo sư, sinh viên, nhà khoa học, thủ thư – đã âm thầm chụp lại từng góc trưng bày, từng bảng giải thích, để lập ra một kho lưu trữ riêng tư. Họ gọi đó là “bản ghi của công dân” – một bộ sưu tập độc lập nhằm bảo tồn những gì đang tồn tại, trước khi bị xoá bỏ bởi lệnh mới của chính quyền.
Hai trăm mười một năm trước, mùa hè năm 1814, quân Anh kéo vào Washington. Trước khi phóng hỏa Bạch Ốc, họ ngồi xuống dùng bữa tại bàn tiệc đã dọn sẵn cho Tổng thống James Madison. Khi bữa ăn kết thúc, lính Anh đốt màn, đốt giường, và tòa nhà bốc cháy suốt đêm. Sáng hôm sau, cơn mưa lớn chỉ còn rửa trôi phần tro tàn của nơi từng là biểu tượng cho nền cộng hòa non trẻ. Tuần này, phần Cánh Đông của Bạch Ốc bị phá sập. Không phải bởi ngoại bang, mà bởi chính quyền tại vị. Và lần này, không ai được báo trước. Người Mỹ chỉ biết chuyện qua những bức ảnh máy xúc cày nát nền nhà, cùng lời xác nhận ngắn ngủi từ các viên chức trong chính phủ.
Hai trăm năm rưỡi sau ngày dựng cờ độc lập, nước Mỹ vẫn chưa thoát khỏi chiếc bóng của bạo lực. Mỗi khi một viên đạn nổ, người ta lại nói: “Đây không phải là nước Mỹ.” Nhưng chính câu nói ấy lại là cách người Mỹ tránh nhìn thẳng vào chính mình. Bài viết của giáo sư Maurizio Valsania (Đại học Torino), đăng trên The Conversation ngày 12 tháng 9, 2025, nhắc lại lịch sử mà nhiều người muốn quên: từ nhựa đường và lông gà đến súng ngắn buổi bình minh — một mạch dài nối liền hai thế kỷ, nơi tự do và bạo lực chảy cùng dòng máu.
Một cuộc thăm dò dư luận của AP-NORC thực hiện vào tháng 9 & 10 cho thấy hầu hết dân Mỹ coi việc chính phủ đóng cửa hiện tại là một vấn đề nghiêm trọng và đổ lỗi cho cả hai Đảng Cộng Hòa, Đảng Dân Chủ và cả Tổng Thống Trump với những tỷ lệ gần như ngang nhau. Cuộc thăm dò cũng cho thấy người Mỹ lo lắng về kinh tế, lạm phát và bảo đảm việc làm. Họ đang giảm những chi tiêu không thiết yếu như quần áo và nhiên liệu. Đa số cho rằng nền kinh tế yếu kém. Chi phí thực phẩm, nhà ở và chăm sóc sức khỏe được coi là những nguồn chính gây khó khăn tài chính.
Trên cao nguyên Tây Tạng – vùng đất được mệnh danh là “nóc thế giới” – hàng triệu tấm pin mặt trời trải rộng đến tận chân trời, phủ kín 420 cây số vuông, tức hơn bảy lần diện tích đảo Manhattan. Tại đây, ánh nắng gay gắt của không khí loãng ở độ cao gần 10.000 bộ trở thành mỏ năng lượng khổng lồ cho Trung Hoa. Giữa thảo nguyên lạnh và khô, những hàng trụ gió nối dài trên triền núi, các con đập chắn ngang dòng sông sâu, cùng đường dây cao thế băng qua sa mạc, hợp thành một mạng lưới năng lượng sạch lớn nhất thế giới. Tất cả đổ về đồng bằng duyên hải, cung cấp điện cho các thành phố và khu kỹ nghệ cách xa hơn 1.600 cây số.
Mức asen cao được phát hiện trên sông Mê Kông, cảnh báo nguy cơ ô nhiễm kim loại nặng lan rộng ở Đông Nam Á. Các sông Mã, Chu và Lam của Việt Nam đang bị đe dọa bởi hoạt động khai thác đất hiếm ở Lào, tác động đến nguồn nước của hàng chục triệu người và di sản cổ đại văn hóa Đông Sơn. Việt Nam cần phối hợp ngoại giao, giám sát khoa học và vận động cộng đồng để bảo vệ các dòng sông này. Khác với sông Mê Kông được giám sát và hợp tác thông qua Ủy hội Sông Mê Kông (MRC), các dòng sông Mã, Chu và Lam lại không có bất kỳ hiệp ước quốc tế nào. Do đó, Lào và đối tác Trung Quốc không có nghĩa vụ pháp lý phải giảm thiểu ô nhiễm xuyên biên giới. Sự thiếu vắng các thỏa thuận ràng buộc này đòi hỏi Việt Nam phải hành động bảo vệ dân cư và sinh mệnh các dòng sông này
Tuần lễ Nobel năm 2025 đã khởi đầu tại Stockholm với giải thưởng đầu tiên thuộc lĩnh vực sinh lý học hoặc y khoa, mở màn cho chuỗi công bố kéo dài đến ngày 13 tháng Mười. Ba nhà khoa học Mary Brunkow, Fred Ramsdell và Shimon Sakaguchi được trao Giải Nobel Y khoa 2025 cho công trình “khám phá cơ chế dung nạp miễn dịch ngoại vi”, nền tảng của nhiều hướng nghiên cứu mới trong điều trị ung thư và bệnh tự miễn nhiễm. Các giải thưởng còn lại sẽ được công bố như sau: - 7 tháng Mười: Vật lý - 8 tháng Mười: Hóa học - 9 tháng Mười: Văn chương - 10 tháng Mười: Hòa bình - 13 tháng Mười: Kinh tế học


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.