Hôm nay,  

“No Kings” – Khi Người Dân Mỹ Xuống Đường Nói 'Không' Với Độc Tài

13/06/202511:44:00(Xem: 3068)
No King
Biểu ngữ biểu tình No Kings từ trang mạng NoKings.org

 

Vào Thứ Bảy này, thủ đô Washington D.C. sẽ tổ chức một cuộc duyệt binh lớn để mừng 250 năm ngày thành lập Lục Quân Hoa Kỳ – trùng đúng ngày sinh nhật lần thứ 79 của tổng thống Donald Trump. Nhưng không chỉ có xe tăng, quân nhạc và pháo hoa, cùng lúc đó sẽ có hàng ngàn cuộc biểu tình nổ ra khắp nước Mỹ, với một thông điệp rất rõ ràng: "Chúng tôi không muốn một vị vua."

Vì sao lại biểu tình?

Người dân xuống đường vì nhiều lý do, nhưng phần lớn là để phản đối chính sách của ông Trump:

  • Chiến dịch bố ráp di dân: ICE (Cơ quan Di trú và Hải quan) trong tuần qua đã mở rộng các cuộc bố ráp, khiến hàng trăm người bị bắt, đặc biệt là tại Los Angeles.
  • Dự luật ngân sách mới được cho là sẽ cắt giảm chăm sóc y tế cho hàng triệu người.
  • Và có một điều khiến nhiều người lo ngại hơn cả: ông Trump đang dùng hình ảnh quân đội, lễ duyệt binh và quyền lực để tạo ra một hình ảnh “nhà lãnh đạo tối cao” – điều mà nhiều người ví như một hoàng đế.


Chính vì thế, hơn 100 tổ chức dân sự – từ ACLU (Liên minh Dân quyền Mỹ), các liên đoàn giáo viên, cho đến các nhóm hoạt động LGBTQ và quyền di dân – đã cùng nhau phát động ngày “No Kings” (Không Vua Chúa).

Biểu tình ở đâu?

Không chỉ có New York hay Los Angeles – hơn 2.000 thành phố và thị trấn sẽ tổ chức các cuộc tuần hành vào ngày Thứ Bảy. Những nơi dự kiến đông người nhất gồm: New York (5th Ave.), Philadelphia, Chicago, Atlanta, Houston, Phoenix, Charlotte (North Carolina), California, và nhiều nơi khác…

Điều đặc biệt là sẽ không có cuộc biểu tình chính nào tại Washington, D.C. – ban tổ chức muốn để người dân ở khắp nơi kể nên câu chuyện của nước Mỹ hôm đó. Như một cách nói: “Nước Mỹ không chỉ là Washington.”

Khắp nơi trên mạng xã hội, người lạ, người thân, bạn bè, các tổ chức cộng đồng… rất đông đảo người dân Hoa Kỳ đăng tải thông điệp ủng hộ "No Kings" và ghi danh tham gia biểu tình. Bạn bè tôi ở Los Angeles và ở Orange County, người Mỹ, người Hoa, người Hàn, người Việt… rất nhiều người ghi danh quan tâm tham dự.

No King Kathleen
Post facebook của một người Mỹ gốc Hoa ở Los Angeles.


Nếu có ý định tham dự cuộc biểu tình No Kings một cách hiệu quả và an toàn, bạn đọc nên ghi danh tham gia tại trang chính thức của chiến dịch biểu tình hoặc qua các tổ chức vận động tại địa phương. Trang chính của No Kings: truy cập NoKings.org, vào mục Attend (tham dự) hoặc Find an event near you (tìm một cuộc biểu tình gần bạn) để xem danh sách sự kiện theo từng khu vực. Trang này cung cấp bản đồ tương tác giúp bạn chọn và ghi danh rõ địa điểm mình muốn tham gia. Và nhớ rằng biểu tình ôn hoà ở nơi công cộng (đường phố, vỉa hè, công viên) là quyền được Tu Chính án thứ nhất bảo vệ.

 

Cuộc duyệt binh có gì?

  • Hơn 6.000 binh sĩ sẽ diễu hành.
  • Gồm xe tăng, xe bọc thép, cả tên lửa mô phỏng, và một màn trình diễn pháo hoa quy mô lớn.
  • Ngoài ra còn có ban nhạc, ngựa, la, và… một chú chó!
  • Tổng chi phí có thể lên tới 45 triệu USD.


Dự kiến khoảng 200.000 người sẽ đến dự sự kiện ở D.C., được tổ chức trên đại lộ Constitution, từ Đài tưởng niệm Lincoln đến lễ hội sinh nhật ông Trump lúc 8 giờ tối.

 

Phô trương quyền lực – một hình ảnh không quen thuộc với nước Mỹ

Đối với nhiều người Mỹ, hình ảnh một cuộc duyệt binh với xe tăng, tên lửa, hàng ngàn binh sĩ và pháo hoa không phải là điều quen thuộc – đó là điều họ thường thấy ở các nước độc tài như: Nga, Trung Cộng hay Bắc Hàn.

Ở những quốc gia ấy, duyệt binh không chỉ là lễ kỷ niệm – mà là công cụ biểu dương quyền lực tuyệt đối, nhấn mạnh vai trò tối cao của nhà lãnh đạo, và gửi thông điệp “bất khả xâm phạm” đến cả đối nội lẫn đối ngoại.

Khi một tổng thống Mỹ — một người từng đứng đầu nền cộng hoà lâu đời nhất thế giới — chọn kỷ niệm sinh nhật mình bằng xe tăng và dàn quân nhạc đi qua thủ đô, nhiều người cảm thấy không ổn, thậm chí lo ngại. Không phải vì người dân không ủng hộ quân đội, mà vì nước Mỹ chưa bao giờ cần đến biểu tượng vũ lực để khẳng định sức mạnh của chính mình.



Bởi khác với những chế độ độc tài, quyền lực tại Hoa Kỳ không đến từ quân đội hay nỗi sợ hãi, mà đến từ hiến pháp, lá phiếu, và tiếng nói của người dân.

Việc tổ chức một cuộc duyệt binh hàng chục triệu đô vào lúc hàng triệu người bị cắt việc, cắt  bảo hiểm y tế, chương trình hỗ trợ cho cựu chiến binh và người nghèo bị cắt giảm, lại càng khiến người dân cảm thấy bất bình. Bởi nó giống một màn trình diễn quyền lực hơn là một hành động phục vụ đất nước.

Người dân nói gì?

Tại Los Angeles, hơn 400 người đã bị bắt trong tuần qua khi biểu tình phản đối các cuộc bố ráp của ICE. Nhiều người lo sợ chính quyền đang vượt quá quyền hạn khi triển khai Vệ binh Quốc gia để trấn áp biểu tình.  Thống đốc California Gavin Newsom đã lên án ông Trump là “một tổng thống không muốn bị ràng buộc bởi luật pháp hay hiến pháp.”


Trong khi đó, Thống đốc Texas Greg Abbott lại tuyên bố tiểu bang của ông sẽ “không dung thứ cho tình trạng vô pháp như ở LA” và đã điều động hơn 5.000 lính Vệ binh Quốc gia cùng 2.000 cảnh sát tiểu bang để “duy trì trật tự.”

 

Thông điệp của “No Kings”

Không phải ai xuống đường hôm đó cũng là người theo Dân chủ hay chống Trump vì chính trị. Nhiều người đơn giản chỉ lo sợ rằng nước Mỹ đang trôi dần khỏi các giá trị dân chủ. Một số người nói:

“Tôi không muốn con tôi lớn lên trong một đất nước mà một người đàn ông muốn tự phong mình làm vua.”

“Chúng ta từng chiến đấu để chống lại vua chúa – tại sao giờ lại chấp nhận điều đó một lần nữa?”

Thậm chí Christy Walton, người thừa kế tập đoàn Walmart, cũng ủng hộ phong trào này. Bà đã mua nguyên một trang quảng cáo trên báo New York Times để kêu gọi mọi người “hãy hành động vào Thứ Bảy.” Trên cùng là hai chữ lớn: “No Kings.”

Giữa lằn ranh của sợ hãi và tự do

Bất kể bạn đồng tình hay không, Thứ Bảy này rõ ràng là một khoảnh khắc quan trọng. Một bên là lễ duyệt binh rầm rộ, biểu dương quyền lực; bên kia là hàng triệu người dân cất tiếng nói: “Chúng tôi không muốn chế độ độc tài.”

Trong nền dân chủ, tiếng nói của người dân – dù là hô vang trên đường phố hay là một cái gật đầu im lặng – luôn là điều định hình tương lai đất nước. Nhưng để có thể nói lên điều đúng, chúng ta cần vượt qua điều khiến ta im lặng nhất: nỗi sợ.

“Điều duy nhất chúng ta phải sợ – chính là nỗi sợ hãi.”
Một thế kỷ trước, Roosevelt nói với nước Mỹ đang hoảng loạn. Hôm nay, câu ấy dành cho chúng ta – nếu còn đủ can đảm để lắng nghe và hành động.

Nguyên Hòa tổng hợp


Nguồn tham khảo

  1. Forbes – “Thousands Of ‘No Kings’ Protests Planned Against Trump’s Policies On Day Of Army Parade”
    https://www.forbes.com/sites/yezensaadah/2025/06/13/no-kings-protests-planned-against-trump/?sh=3a10e0cd12e4
  2. The Guardian – “Tanks, flypasts, missiles: what to expect at Trump’s 'dictator chic' military parade”
    https://www.theguardian.com/us-news/2025/jun/13/trump-military-parade-washington
  3. The Washington Post – “‘No Kings’ protests nationwide to push back on Trump’s ‘overreach’”
    https://www.washingtonpost.com/nation/2025/06/13/no-kings-protest-anti-trump-army-parade
  4. New York Magazine / Intelligencer – “All About the Trump Military Parade & No Kings Day Protests”
    https://nymag.com/intelligencer/article/trump-military-parade-birthday-news.html
  5. https://www.monticello.org/research-education/thomas-jefferson-encyclopedia/when-people-fear-government-quotation/
  6. National Archives – “Franklin D. Roosevelt’s First Inaugural Address (March 4, 1933)”
    https://www.archives.gov/exhibits/american_originals/inaugtxt.html
  7. New York Times (Paid Ad) – Thông tin quảng cáo toàn trang của Christy Walton, xác nhận qua bài tổng hợp của Forbes và NYMag (nguồn 1 và 4)

 

Ý kiến bạn đọc
15/06/202502:09:53
Khách
Thank you - your information is trustworthy - ( I live in Australia)
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tiến sĩ Philip Cafaro cho rằng vấn đề giảm tăng trưởng kinh tế 0.5% không đáng lo ngại bằng tình trạng phá hoại môi trường. Một trong những cách bảo vệ môi trường hữu hiệu là cần giảm dân số toàn cầu, vì vậy giảm tỉ lệ sinh là điều cần thiết.
Năm 2025 đang khép lại. Không tổng kết. Không lời ca tụng. Chỉ lặng lẽ như một người vừa đi qua nhiều mất mát — chẳng còn hơi sức nói thêm điều gì. Nhìn lại — năm 2025 không dạy ta cách thắng, mà dạy ta cách không ngã gục. Chúng ta sống sót — vì thói quen nhiều hơn hy vọng. Quen giá cả leo nhanh hơn đồng lương. Quen nhìn nhau bằng ngờ vực hơn cảm thông. Quen tin dữ đến sớm hơn cà phê sáng. Quen mỗi ngày đều phải chọn một nỗi lo để mang theo, bởi không ai ôm nỗi chừng ấy đổ vỡ vào lòng cùng lúc.
Không rút tỉa được kinh nghiệm trong nhiệp kỳ I, Tổng Thống lại cho áp dụng chính sách thuế quan trong nhiệm kỳ II. Thuế quan một lần nữa lài gây thiệt hại đáng kể đến nông nghiệp Hoa Kỳ bằng cách gây ra các biện pháp trả đũa thuế quan, khiến hàng hóa Mỹ kém cạnh tranh hơn ở nước ngoài, thu hẹp thị trường xuất khẩu (như đậu nành sang Trung Quốc), tăng chi phí vật liệu và máy móc (phân bón, phụ tùng máy móc), xáo trôn thị trường và giảm lợi nhuận của nông dân, dẫn đến khó khăn tài chính nghiêm trọng. Chỉ có một số nhà sản xuất trong nước (như người nuôi tôm) được bảo vệ ngắn hạn khỏi hàng nhập khẩu.
Khi ngày kỷ niệm ông Donald Trump trở lại Tòa Bạch Ốc sắp đến gần, việc theo dõi con đường làm ăn của vị Tổng thống này hóa ra là một việc không dễ. Hầu như tuần nào báo giới cũng khám phá thêm một vụ mới — có khi là dự án tiền ảo, có khi là hợp đồng đầu tư đến từ phương Đông xa xôi. Những công ty mang tên “Trump” hoặc dính dáng đến danh xưng ấy phần lớn là cơ sở tư nhân, không buộc phải công khai sổ sách. Tuy vậy, qua hồ sơ pháp lý, thông cáo thương vụ, và công trình điều tra kiên trì của nhiều nhật báo, một bức tranh rõ rệt hiện ra: sự làm giàu của ông Trump và các thành viên trong gia đình trong nhiệm kỳ thứ hai đạt mức chưa từng thấy trong lịch sử chính giới Hoa Kỳ.
Không có cộng đồng di dân da màu nào an toàn trước những chính sách chống di dân cả bất hợp pháp lẫn hợp pháp của chính quyền hiện nay.
Một video đang lan truyền mạnh trên các trang mạng xã hội về việc Cảnh sát Di trú (ICE) bắt giữ một công dân Hoa Kỳ vì người này “trông giống người Somali.” Nhân viên ICE túm lấy người này, bóp cổ, quật anh ta xuống đất, mặc cho người đàn ông liên tục cầu xin hãy xem chứng minh hộ chiếu kỹ thuật số của mình. Nhưng các nhân viên ICE từ chối.
Năm 2026 sắp đến, hứa hẹn nhiều thay đổi sâu rộng về khả năng tiếp cận dịch vụ chăm sóc sức khỏe đối với người có thu nhập trung bình thấp, người già, người tàn tật, nguyên nhân là do những chính sách mới, thay đổi luật ngân sách và cải cách Medicare/Medicaid.
711 chiếc ghế trống, trên đó đặt một cành hoa hồng vàng, đã được sắp xếp ở khu vực trước văn phòng Sở Giao thông Vận tải California (Caltrans), tượng trưng cho 711 nạn nhân đã chết vì tai nạn xe cộ trong năm 2024 ở Quận Los Angeles. Gia đình của những nạn nhân đã trưng bày di ảnh, kỷ vật của người thân xung quanh những chiếc ghế. Khá nhiều nạn nhân là trẻ em.
- Chính Quyền Trump Hủy Hàng Loạt Lễ Nhập Tịch Tại New York Vì Vướng Mắc Pháp Lý. - Âu Châu Xôn Xao: Zelensky Cảnh Báo Kế Hoạch Của Trump Buộc Ukraine Chọn Giữa “Phẩm Giá” Và Sự Hỗ Trợ Từ Hoa Kỳ. - Tòa Bạch Ốc Bênh Vực Việc Tổng Thống Trump Gọi Nữ Phóng Viên Là “Heo”. - 5 Lý Do Giải Thích Vì Sao Nhiều Nhân Vật Cộng Hòa Bắt Đầu Xa Rời Trump. - Thẩm Phán Liên Bang Tạm Chặn Khai Triển Vệ Binh Quốc Gia Tại Washington. - Hỏa Hoạn Tại COP30: Đàm Phán Khí Hậu Tê Liệt Giữa Giai Đoạn Nước Rút. - Tuần Duyên Hoa Kỳ Hạ Cấp Biểu Tượng Hình Chữ Vạn Và Thòng Lọng Trong Chính Sách Mới. - Tòa Án Bác Bỏ Vụ Kiện Liên Quan Đến Phụ Nữ Bị Biên Phòng Bắn Tại Chicago. - Chính Quyền Trump Nhăm Nhe Mở Rộng Khoan Dầu Ngoài Khơi California Và Florida. - Chính Phủ Liên Bang Chuẩn Thuận Hình Nộm Thử Nghiệm Va Chạm Mới Làm Giống Cơ Thể Phụ Nữ. - TQ Tung Thủ Đoạn Ngoại Giao “Chiến Lang,” Công Kích Thủ Tướng Nhật Ở Nhiều Nước. - Chính Quyền Trump Liệt Chính Sách DEI Và Trợ Cấp Phá Thai
Học giả Burghart ghi nhận hiện nay ở Mỹ có khoảng 2.5 triệu nhà hoạt động thuộc các phong trào thượng tôn da trắng, dân tộc Cơ Đốc Giáo đang hoạt động tích cực cho niềm tin của mình.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.