Hôm nay,  

Làng Nhật, Ngày Cuối Tuần

2/29/200800:00:00(View: 9188)

Quán ăn ngoài trời.

Từ Little Sài Gòn đến làng Nhật, đường số 2, thành phố Los Angeles chỉ mất trên một tiếng đồng hồ lái xe. Khác phố Tàu cách đó không xa, làng Nhật có vẻ thâm trầm, cổ kính hơn nhiều. Phố Tàu có vẻ chộn rộn, ồn ào, với nhiều món ăn vặt vãnh trong khu siêu thị mang tên rất quen thuộc với người dân Việt - Sài Gòn  - mặc dù không thiếu một số nhà hàng lớn bán Điểm Sấm, hải sản…Làng Nhật ngược lại “đâu ra đó,” quán xá sạch sẽ, lịch sự và mang bản sắc văn hóa độc đáo riêng của dân tộc xứ Phù Tang trên đất Mỹ.

Đến làng Nhật trong dịp cuối tuần, bạn sẽ được hai điều thú vị: một là nếm thử các món ăn Nhật Bản truyền thống và hai là được lang thang ngắm nghía khoảng năm – bảy cửa hàng bán đồ Nhật. Làng Nhật còn có một chợ bán toàn thực phẩm Nhật, từ trái cây tươi, thịt, cá cho tới rượu saké, đồ hộp…Ở chợ này, giới ăn chay sẽ bị thu hút bởi các loại đậu hũ được chế biến sẵn. Những người thường nhăn nhó khi đứng trước các loại thực phẩm “made in China” vì sợ bị ngộ độc bất tử, chắc chắn sẽ yên tâm nhờ lối trưng bày ngăn nắp, sạch sẽ các loại thực phẩm Nhật trong chợ này.

Phía trước cửa tiệm bán hàng lưu niệm và trang trí Blooming Art.


Chúng tôi ghé chân đầu tiên tại nhà hàng ăn Sabu Sabu, mở cửa từ 10 giờ sáng nhưng đã vội đóng cửa vào lúc 2 giờ chiều, cho tới 5 giờ rưỡi chiều mới mở cửa trở lại. Thấy hàng người chờ đợi dài lê thê, chúng tôi ghi tên rồi đi loanh quoanh đây đó. Chúng tôi quay trở lại chừng một tiếng đồng hồ sau thì quán đã đóng cửa. Đây là lần thứ hai chúng tôi không vào được quán Sabu Sabu để thử món thịt nướng, lẫu thập cẩm nổi tiếng của quán. Tôi bỗng nhớ một quán mì nhỏ ở đường Brookhust, cũng của một người dân để khách chờ đợi hàng giờ đồng hồ, chờ không nổi phải bỏ đi. Ở quán này, tôi đã đến lần thứ ba cũng vẫn không vào được vì thiếu kiên nhẫn chờ đợi.

Cuối cùng, chúng tôi đành vào một quán…BBQ Đại Hàn ở ăn buổi xế cho no bụng. Đó là quán Đại Hàn duy nhất hiện diện ở làng Nhật. Nhưng món ăn Nhật còn nhiều, nhất là món ăn chơi. Quán Mikawaya bán đủ loại kem Mochi bột nếp bọc ngoài trên trong là nhân xoài, trà xanh, đậu đen… Một bánh kem nho nhỏ giá 85 xu không làm bạn đã thèm thì có thể xơi thêm một chiếc bánh cũng bột mì bọc ngoài, bên trong là nhân đậu đỏ, đậu đen…giá 1 đô/cái. Nếu cũng chưa đủ no, bạn có thể dùng thêm những xâu hoành thánh chiên, thịt heo chiên của nhà hàng Mitsuru Cafe.

Dạo các cửa hàng Nhật, bạn sẽ có thể mất tới hàng giờ để ngắm đủ loại vật dụng, từ chén, bát, ly, đũa, muỗng cho tới quần áo, trang phục kimono, kể cả những món lưu niệm lạ lùng, ngộ nghĩnh. Chén bát “made in Japan” không đắt lắm, khoảng 2 đô/cái. Chen lẫn trong đó là nhiều món gia dụng vẫn in hàng chữ “Made in China” hoặc “Made in India” một cách rõ ràng, ngay ngắn chớ không gắn giả nhãn “Made in Japan” để đánh lừa người tiêu thụ như ở Việt Nam.

Vào cửa hàng Blooming Art, bạn sẽ sững sốt khi phát hiện ảnh của tài tử John Lenon treo khắp nơi bên cạnh đủ loại sản phẩm lạ mắt của người Nhật. Ở một cửa hàng khác, chủ tiệm còn dành riêng một phòng nhỏ bán toàn nhang đủ loại để người tiêu dùng tha hồ lựa chọn. Có lẽ đó là bản sắc đặc thù của người Nhật. Họ tôn trọng những giá trị tinh thần và sống thiên về nội tâm.

Đến khu này, bạn không phải lo lắng khi cần tìm chỗ đậu xe. Rất nhiều bãi đậu an toàn, chỉ tốn có 3 đô la trong dịp cuối tuần. Ngay bên cạnh làng Nhật cũng có sẵn một bãi đậu xe khá lớn, chỉ cách làng Nhật chừng 500 thước.

Nếu đến làng Nhật mà vẫn chưa thỏa mãn nỗi hiếu kỳ về nét đặc thù của nền văn hóa của một cường quốc Đông Á, bạn có thể nghĩ đến một dịp du lịch xứ Phù Tang. Tại sao không"

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Nhân dịp kỷ niệm 60 năm thành lập trường và 30 năm thành lập hội Sinh Viên Việt Nam, VSA OCC sẽ tổ chức một buổi biểu diễn văn nghệ vào cuối tuần này
Nhà xuất bản Tiếng Quê Hương, Virginia vừa phát hành sách mới “Việt Nam Quê Mẹ Oan Khiên,” dầy 440 trang, không kể bìa cứng
Cuộc đình công của giới biên kịch dây dưa đến 3 tháng, tổn thất lương bổng lên đến $600 triệu
Nhà xuất bản Tiếng Quê Hương, Virginia vừa phát hành sách mới “Việt Nam Quê Mẹ Oan Khiên,” dầy 440 trang
Dạ Tiệc Ca Vũ Nhạc mừng Xuân và Lễ Tình Yêu, có ăn tối tám món, khiêu vũ với ban nhạc và trình diễn tây ban cầm sẽ được tổ chức vào lúc 7 giờ tối, thứ Bẩy ngày 16,
Chiếc xe hoa sẽ diễn hành Tết với rực rỡ cờ vàng. Tại phòng họp Hội Đồng Thành Phố Westminster, vào lúc 7 giờ 30 tối thứ tư   ngày 6-2-2008,
- Vào các ngày Thứ Sáu 8-2-2008 từ 2 giờ chiều tới 10 giờ đêm; Thứ Bảy 9-2 và Chủ Nhật 10-2-2008 từ 10 giờ sáng tới 10 giờ đêm.
Kể từ thứ Sáu 1-2-2008, The Rock sẽ về đóng đô ở Emerald Bay vào mỗi thứ Sáu đầu tiên trong tháng với thành phần sau:
Tọa lạc tiện lợi ngay trên góc đường Brookhrust và Garden Grove, nhà hàng Cho Dang Restaurant
Sáng 31-1-2008, chị Mai Trang, thành viên Ban Tổ Chức cho phóng viên Việt Báo biết, Nhạc Hội Mừng Xuân Mậu Tí 2008


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.