Thơ: Hoa Vạn Thọ

30/07/200500:00:00(Xem: 13470)
Chiều qua bỏ phố đi thơ thẩn
Đốt thuốc nhìn mây- mây cứ bay
Trong cái công viên bừng sắc thắm
Cánh hoa vạn thọ gío lung lay

Đâu bóng hình tôi thuở thiếu thời
Khi vun gốc huệ lúc mai tươi
Chùm bông vạn thọ riêng dành ngoại
Mai sớm đi chùa lễ Phật đây

Tôi ngỡ khi xa vùng nhiệt đới
Hoa kia cõng ngoại trốn lên trời
Cái hương tôn kính nhưng đơn gỉan
Còn sót trong hồn dâu biển tôi

Hôm nay mang kiếp người lưu xứ
Gío thổi tôi về đất Việt xưa
Biết vườn hoa ấy còn tươi thắm"
Hay khóc điêu tàn mệnh nước đưa

Lâm Hảo Dũng

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tranh một màu xanh huyền hoặc./ và những cô gái Huế ngước mặt đáng yêu, / mãnh khảnh,/ không che dấu nỗi u hoài,
Tôi chẳng bao giờ là người chuyên môn làm thơ. Nhưng ở trong tù lâu ngày, thì cũng lai rai làm được một số bài ngăn ngắn cho dễ nhớ
Trăng thanh. Gió mát. Hoa đua thắm. Lá reo xanh. Huyền Không. Nhà thơ. Mãn Giác. Thiền sư.
Bên Đường Xuân Bước đi, ngàn cánh hoa đào nở
Còn gì chăng" Tôi bưng mặt khóc bên thềm cửa
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.