Thơ: Hoa Vạn Thọ

30/07/200500:00:00(Xem: 13478)
Chiều qua bỏ phố đi thơ thẩn
Đốt thuốc nhìn mây- mây cứ bay
Trong cái công viên bừng sắc thắm
Cánh hoa vạn thọ gío lung lay

Đâu bóng hình tôi thuở thiếu thời
Khi vun gốc huệ lúc mai tươi
Chùm bông vạn thọ riêng dành ngoại
Mai sớm đi chùa lễ Phật đây

Tôi ngỡ khi xa vùng nhiệt đới
Hoa kia cõng ngoại trốn lên trời
Cái hương tôn kính nhưng đơn gỉan
Còn sót trong hồn dâu biển tôi

Hôm nay mang kiếp người lưu xứ
Gío thổi tôi về đất Việt xưa
Biết vườn hoa ấy còn tươi thắm"
Hay khóc điêu tàn mệnh nước đưa

Lâm Hảo Dũng

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tôi trên đồi hoa rực nắng, Bên em một chiều hạ vàng.
Mậu thân, 2000 người xuống đồng bằng Chỉ một đêm còn sống có 30,
- Dưới những bóng cây xanh vòm lá thấp Ta nằm yên đợi gío đẩy đưa buồn
Mẹ đứng trên đồi Mai Lĩnh Nhìn xuống phố nghèo Đông Hà
Chúng con là người Việt Nam lưu lạc Ngày ra đi không hẹn buổi quay về
chào em, thu tới mùa vui học đã nhốt hồn ta trở lại trường
Van xin em vẽ hộ tôi ngôi nhà trống cho gió lùa vào khi tâm hồn
Chiều nay mây trắng hay mây tím Ta quẳng buồn lo gởi đất trời
Đời mất nước tâm hồn hay lảng đảng Ngắm mây cao buồn suốt kiếp phiêu linh
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.