Thơ: Hoa Vạn Thọ

30/07/200500:00:00(Xem: 13467)
Chiều qua bỏ phố đi thơ thẩn
Đốt thuốc nhìn mây- mây cứ bay
Trong cái công viên bừng sắc thắm
Cánh hoa vạn thọ gío lung lay

Đâu bóng hình tôi thuở thiếu thời
Khi vun gốc huệ lúc mai tươi
Chùm bông vạn thọ riêng dành ngoại
Mai sớm đi chùa lễ Phật đây

Tôi ngỡ khi xa vùng nhiệt đới
Hoa kia cõng ngoại trốn lên trời
Cái hương tôn kính nhưng đơn gỉan
Còn sót trong hồn dâu biển tôi

Hôm nay mang kiếp người lưu xứ
Gío thổi tôi về đất Việt xưa
Biết vườn hoa ấy còn tươi thắm"
Hay khóc điêu tàn mệnh nước đưa

Lâm Hảo Dũng

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bao năm không về thăm Phan Thiết bất chợt bâng khuâng nổi nhớ nhà
Mẹ ra biển động một mình Cuồng phong dội sóng, tình Cha lênh đênh
vẫn mãi xa những tháng năm
Tháng lạnh em chưa về cuối đông Hỏi thăm lối sỏi, bụi gai hồng
Rừng đã lâu rồi không dấu chân Trầm hương cổ lũy xót xa gần
Hỡi những kẻ mệnh danh đỉnh cao trí tuệ loài người Các ngươi đã làm một hành động tày trời
Tôi đang chuẩn bị mình cho một chuyến đi xa đời sống vẫn đầy bất ngờ không báo trước
Nơi này mình vẫn gặp nhau
Em giữ cho tôi hồn tuổi trẻ Rất thơ và rất Việt Nam ta
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.