Thơ: 30 Tháng 7

01/08/200500:00:00(Xem: 10437)
Mẹ ra biển động một mình
Cuồng phong dội sóng, tình Cha lênh đênh
Bè lau quằn quại bờ sinh tử
Oa oa trẻ khóc,
Rạng bình minh

30 tháng 7, hạ nồng
Đong đưa giấc ngủ nôi hồng, tay cha
Hạt sương đầu cỏ,
Thánh thót sát-na
Núi sông một thoáng,
Bao la bóng hình

Đầu đời,
Giọt lệ thanh xuân
Cuối đời,
Dấu cát trầm luân, xóa nhòa
30 tháng 7,
Nghĩa Mẹ, ơn Cha
Đến,
Đi,
Ánh chớp,
Đóa hoa vô thường

Bản lai,
Nào thấy gì hơn
Xôn xao hoa đốm,
Một giòng Không Hư ….

Diệu Trân
(Đến với Mẹ Cha)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bao năm không về thăm Phan Thiết bất chợt bâng khuâng nổi nhớ nhà
vẫn mãi xa những tháng năm
Chiều qua bỏ phố đi thơ thẩn Đốt thuốc nhìn mây- mây cứ bay
Tháng lạnh em chưa về cuối đông Hỏi thăm lối sỏi, bụi gai hồng
Rừng đã lâu rồi không dấu chân Trầm hương cổ lũy xót xa gần
Hỡi những kẻ mệnh danh đỉnh cao trí tuệ loài người Các ngươi đã làm một hành động tày trời
Tôi đang chuẩn bị mình cho một chuyến đi xa đời sống vẫn đầy bất ngờ không báo trước
Nơi này mình vẫn gặp nhau
Em giữ cho tôi hồn tuổi trẻ Rất thơ và rất Việt Nam ta
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.